Lần này, anh không hề do dự, chủ động nhận lấy tủ lạnh mini và thùng giữ nhiệt khá nặng.
Trong lòng anh thắc mắc bên trong đựng cái gì mà nặng thế? Nhưng ngoài miệng vẫn im lặng không nói.
Ba Triệu luôn nói anh giống như quả bầu khô, dán băng dính lên miệng thì mấy ngày cũng không rớt ra. Chuyện gì cũng giấu trong lòng, rõ ràng chỉ cần mở miệng giải thích một hai câu là có thể khiến người khác hiểu được suy nghĩ của mình, nhưng anh lại không nói, anh không vội, nhưng người bên cạnh lại bị anh làm cho sốt ruột chết mất.
Từ Nhân từ khi biết anh chính là "anh ấy", một chút cũng không để ý đến việc anh ít nói, cùng lắm thì cô nói nhiều hơn một chút là được.
Nếu cả hai đều nói nhiều, vậy mới ồn ào.
“Đoán xem em mang gì cho anh nào? Tất cả đều là em làm đấy, chị Vu còn khen em là đầu bếp chuyển thế...”
Cả quãng đường đến nhà ăn, cô cứ thao thao bất tuyệt tự khen mình.
Lúc hai người đến, các đồng đội đến nhà ăn trước đã ăn gần xong rồi.
Trận đấu buổi chiều bắt đầu lúc ba giờ, thời gian nghỉ trưa tương đối thoải mái, mọi người không vội về ký túc xá ngủ trưa, rửa mấy chùm nho, ngồi quây quần vừa ăn vừa trò chuyện.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play