Lục Thừa Phong ngồi trên xe đưa đón đi theo bọn họ, nhìn thấy cô cũng không khỏi vừa mừng vừa lo.
Ông đang định tìm thời gian liên hệ với cô, hỏi cô xem dầu xoa bóp và thuốc trị thương mà cô đưa cho cậu nhóc kia mua ở đâu, hiệu quả thật sự quá tốt.
Lúc đầu mọi người không để ý, là cậu nhóc Vương Trung Kỳ kia, thấy Triệu Tự Cẩn đang dùng, liền mặt dày mày dạn xin xỏ một chút.
Kết quả ngày hôm sau ngủ dậy thấy người tràn đầy năng lượng.
Trước khi ngủ còn đang kêu la đau nhức cơ bắp, một giấc ngủ dậy hoàn toàn biến mất.
Nếu như chuẩn bị cho các vận động viên thi đấu một lô, tuyệt đối có tác dụng rất lớn đối với việc phục hồi thể lực.
Vì vậy ông cười rạng rỡ, giơ tay chào hỏi Từ Nhân: “Tiểu Từ, tới đây, ngồi trên xe không? Bọn họ phải chạy bốn, năm mươi phút đấy.”
“Cảm ơn huấn luyện viên, cháu chạy với anh ấy một lúc, mệt rồi sẽ lên xe.”
“Vậy cháu để ba lô ở chỗ chú đi, đeo ba lô thì chạy thế nào.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play