Buổi tối, nhà họ Từ bổ một quả dưa hấu lớn.

Quả nhiên đúng như lời mẹ Từ nói, hạt đen, ruột đỏ, ngọt lịm, nhiều nước, ngon hơn dưa hấu nhà kính thời hiện đại gấp nhiều lần.

Từ Nhân không để ý nên ăn hơi no, tựa vào ghế nằm cả buổi tối không muốn động đậy: “Dưa nhà mình mà bán cho trạm thu mua thì lỗ mất.”

Trạm thu mua đều thu mua theo giá chung, tính theo cân, dưa ngon dưa dở đều một giá.

Cô suy nghĩ một chút rồi đề nghị: “Hay là mình chở dưa đến khu dân cư bán. Trời nóng thế này, chắc chắn sẽ có nhiều người mua dưa hấu.”

"Làm thế được không?" Tư tưởng của mẹ Từ vẫn còn bị bó buộc, cứ nghe đến chuyện buôn bán nhỏ lẻ là bà lại lo lắng bị bắt.

Từ Nhân bèn kể tình hình buôn bán ở chợ Đồng Thành cho mẹ nghe, cuối cùng nói: “Mẹ, ở đây cũng có người bày hàng rong bán đấy thôi, chỉ là chúng ta không biết thôi.”

Mẹ Từ vẫn chưa thể quyết định, bà nhìn sang bố Từ: “Ông nó, ông thấy sao?”

"Nghe con gái đi." Bố Từ nói.

Dưa ngon như vậy, cả đời ông mới trồng được một lần, bán cho trạm thu mua với giá chung thì quả thực có chút không cam lòng.

"Vậy quyết định như thế đi." Từ Nhân vỗ tay: “Ngày mai thu hoạch cá xong, con sẽ đến nông trường tìm chú Vu mượn máy kéo.”

Hôm sau, nhà bố mẹ Từ bắt đầu tháo nước ruộng để bắt cá.

Bốn mẫu ruộng, chỉ có một mẫu là nuôi cá, rõ ràng là lúa ở mẫu ruộng này có bông to và nặng hơn hẳn ba mẫu còn lại.

Từ Nhân nói đó chính là công lao của cá ruộng.

Mẹ Từ lại một lần nữa hối hận, lúc trước sao không nghe lời con gái nuôi nhiều cá hơn, không chỉ nuôi thêm cá ở mẫu ruộng này, mà ba mẫu kia cũng nên nuôi cá ruộng, như vậy thì năm nay đúng là được mùa bội thu.

Người hối hận đâu chỉ có mình mẹ Từ.

Cả thôn đều đang hối hận.

Nếu như trước đây, khi nhìn thấy những nhà khác thu hoạch được mẻ cá ruộng đều nặng sáu bảy lạng, họ chỉ hâm mộ là chính, hối hận thì ít.

Vậy mà hôm nay, khi chứng kiến nhà Quốc Thuận không chỉ thu hoạch được một con cá to nặng đến ba cân, mà còn có cả một mẫu ruộng lúa trĩu hạt, nặng hơn hẳn lúa của bất kỳ nhà nào khác, thì sự hối hận ấy như muốn nhấn chìm họ, có đấm ngực dậm chân cũng không thể nào vơi bớt, chỉ hận không thể quay ngược thời gian để trở về lúc gieo mạ.

Đáng tiếc là trên đời không có thuốc hối hận, muốn lúa được mùa, cá được trọng thì chỉ có thể chờ đến vụ sau.

“Quốc Thuận này, vụ sau nhà tôi cũng tính nuôi cá ruộng, đến lúc đó có gì không hiểu lại sang xin ông chỉ giáo.”

“Chú Quốc Thuận, nhà chú nuôi cá kiểu gì mà cá béo tốt thế? Con nào con nấy đều béo tròn, khỏe mạnh, ngoài thức ăn cho cá ra, còn cần chú ý gì nữa không?”

Đàn ông thì vây quanh bố Từ, còn phụ nữ thì túm lấy Cảnh Kim Hoa.

“Chị Kim Hoa, chị đúng là có phúc, con trai thì giỏi giang, con gái thì thông minh.”

“Dì Kim Hoa, nhà dì cắt lúa có thiếu người không? Để tôi đến giúp.”

“Đúng đúng đúng, chúng tôi đến giúp cho.”

“...”

Mẹ Từ từ chối, bà đã thuê người cắt lúa từ sớm, giống như năm ngoái.

“Vậy để tôi đến giúp dì cấy mạ.”

“Tôi cũng đến. Cấy mạ xong là đến thả cá giống phải không dì Kim Hoa, nhà dì đặt cá giống chưa?”

Mẹ Từ lúc trước cứ có cảm giác như mình đã bỏ quên việc gì đó, đến lúc này thì bà mới nhớ ra: Chết rồi! Chưa đặt cá giống!

“Nhân Nhân...”

“Không sao không sao, đã có con ở đây rồi!”

Từ Nhân bị tiếng gọi thất thanh của mẹ làm giật bắn mình, cô còn tưởng đã xảy ra chuyện gì.

Nghe mẹ nói là chưa đặt cá giống để thả cho vụ mùa, cô bất giác mím môi: “Mẹ yên tâm, có tiền thì lo gì không mua được cá giống, cứ để con lo.”

Không phải cô cũng đang định đến nông trường tìm chú Vu sao, tiện thể nhận luôn nhiệm vụ mua cá giống.

Trong nông trường tất nhiên là có hồ nuôi cá, nhưng sản lượng thu hoạch được sẽ ưu tiên cung cấp cho các nhà ăn tập thể, tiếp theo là để dành cho cán bộ công nhân viên trong nông trường mua theo giá nội bộ, cuối cùng mới bán ra thị trường.

Nếu như cô chưa từng đến đó lao động thực tập, có lẽ cô cũng không biết là trong nông trường có hồ nuôi cá.

Cô vẫn luôn nghĩ nông trường chỉ trồng trọt và chăn nuôi một ít lợn mà thôi.

Từ Nhân lái xe đạp điện, phía trước xe treo hai con cá chép to, phía sau buộc một sọt tre lớn, bên trong là hai quả dưa hấu nặng khoảng hai ba mươi cân, đi thẳng đến nông trường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play