Lúc này Từ Nhân không giấu giếm nữa, cô nói về loại thức ăn mới được làm từ bã đậu đã ủ lên men.
Chủ nhiệm nghe xong thì rất hứng thú: “Đi, vừa hay chỗ bã đậu sau khi ép lấy dầu vẫn chưa xử lý, cháu làm mẫu cho tôi xem cách ủ bã đậu thế nào được không? Xong việc tôi sẽ dẫn cháu đi chọn cá giống.”
Từ Nhân nghe vậy, vui vẻ đồng ý đi theo ông đến nhà kho.
Bên trong nhà kho chất đầy bã đậu, vốn là để dành bón cho ruộng.
Từ Nhân hướng dẫn mọi người cách ủ bã đậu, tỉ lệ trộn với cám gạo, cám mì.
“Ba ngày sau là có thể cho cá ăn, cá rất thích ăn loại thức ăn này, mang đi câu cá, đảm bảo thả câu nào dính câu đó.”
"Được được được." Chủ nhiệm vừa lòng vỗ vai Từ Nhân.
Nghe chú Vu giới thiệu, ông mới biết cô gái này chính là người đã giúp nông trường tiết kiệm được năm cân thịt lợn vào dịp lễ lao động năm ngoái, cũng là người đã giúp nông trường cày ruộng, hơn nữa, cô còn là học sinh đầu tiên của trường trung học số 6 được tuyển thẳng vào đại học Hoa Đại trong vòng hai năm trở lại đây.
"Vừa học giỏi, vừa giỏi giang, không hổ là con gái thời nay!" Chủ nhiệm giơ ngón tay cái với Từ Nhân.
“Đi, tôi dẫn cháu đi chọn cá giống. Tổ tiên của đàn cá trong hồ này, lúc trước đều là được tuyển chọn kỹ lưỡng từ khắp các ao cá, qua nhiều đời lai tạo mới có được một hồ cá nhiều như hiện nay, chưa từng bán cá giống ra bên ngoài bao giờ, cháu là người đầu tiên. Yên tâm, tôi là người nói được làm được, cháu cần bao nhiêu tôi cũng bán.”
Chỉ là bán đi thì có hơi tiếc.
Bởi vì Từ Nhân muốn mua đến một nghìn con cá giống.
Cô dự định chia đều một nghìn con cá giống này cho ba mẫu ruộng, còn lại một mẫu để dự phòng. Lỡ như cá bị bệnh, cũng có chỗ để cách ly.
Chủ nhiệm tuy tiếc, nhưng vẫn thực hiện đúng lời hứa.
Tuy nhiên, trong lòng ông cũng đang suy nghĩ: Hộ gia đình cũng có thể nuôi cá ruộng, nông trường có nhiều ruộng như vậy, sao không thử xem sao?
Hơn nữa nghe Từ Nhân nói, ruộng lúa không chỉ có thể nuôi cá, mà còn có thể nuôi cua, nuôi lươn.
Đặc biệt là cua đồng vào tháng 6 âm lịch là ngon nhất.
Hơn nữa lúa được nuôi kết hợp với cá cũng rất tốt, hạt nào hạt nấy đều to mẩy, chắc nịch.
Nếu nuôi thành công, không chỉ thu hoạch thêm được một mẻ cá, mà sản lượng lúa còn có thể tăng thêm một hai trăm cân mỗi mẫu.
Những lời nói của Từ Nhân trước khi rời đi khiến chủ nhiệm bỗng nhiên sáng tỏ.
Ông trở về văn phòng, cúi đầu viết một bản kế hoạch, viết xong, ông thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu lên nhìn quả dưa hấu to ở góc phòng, mỉm cười lắc đầu:
“Cá ruộng đúng là sản vật được ưa chuộng, nhưng còn dưa hấu...”
Nông trường rộng lớn như vậy, chẳng lẽ lại thiếu một quả dưa hấu để ăn hay sao?
Nhưng đúng là làm việc nửa ngày, ông cũng thấy hơi khát nước, ông bèn gọi thư ký vào bổ dưa hấu, sau đó tiện tay cầm một miếng lên ăn thử.
“Ồ! Dưa gì mà ngon thế này?”
Ngon quá đi!!!
…
Từ Nhân về đến nhà thì đã gần tối.
Trong sân vẫn còn rất đông người vây quanh, đều là đến để hỏi thăm phương pháp nuôi cá ruộng.
Xem ra, nửa cuối năm nay, thôn Từ Gia sẽ có thêm nhiều hộ nuôi cá ruộng.
Như vậy, giá cá vào dịp cuối năm có thể sẽ biến động.
Nhưng cũng không sao, giá cá rẻ thì người dân mới có thể ngày nào cũng được ăn cá.
Hơn nữa, bất kỳ ngành nghề nào cũng đều tuân theo quy luật kinh tế thị trường, phát triển một cách có trật tự từ "không ai làm" đến "tranh nhau làm", rồi đến "khôn sống mống chết, kẻ chiến thắng làm vua".
Chỉ cần cá ruộng nhà mình béo và ngon thì không sợ cạnh tranh với ai. Trong nền kinh tế thị trường, chất lượng là sự đảm bảo cho tất cả.
Mẹ Từ tiễn dân làng xong, múc cho con gái một bát canh đậu xanh: “Thế nào? Bác Vu có đồng ý cho chúng ta mượn máy kéo không?”
“Vâng, nhưng mà con phải đi cày ruộng giúp bác ấy trước đã, bọn họ cũng có chỉ tiêu nhiệm vụ mà.”
“Ừ, đó là điều nên làm.”
Mẹ Từ rất thương con gái, con gái nhà người ta thì được nâng niu, còn con bé thì phải lái máy cày chạy đi chạy lại trên ruộng, phơi nắng đen đã đành, lại còn gầy đi nữa.
“Ngày mai mẹ sẽ làm thịt một con gà hầm canh cho con bồi bổ.”
“Hay là để đến ngày gặt lúa rồi làm luôn một thể ạ, cho cha với cậu cũng được bồi bổ.”
“Cũng được, vậy ngày mai mẹ đi xếp hàng mua ít xương hầm canh rong biển cho con.”