Từ Nhân vội vàng đăng nhập vào hệ thống, đổi toàn bộ điểm năng lượng tích lũy được mấy ngày nay thành vật tư trong cửa hàng hệ thống. Chưa kịp hoàn hồn thì cô thấy trước mắt tối sầm, ngất lịm đi…
(Ngoại truyện 1)
Lại đến mùa tốt nghiệp hàng năm.
Ký túc xá sinh viên năm cuối đâu đâu cũng là hành lý, theo như phân công công việc, mọi người sắp phải chia tay nhau.
Chuyên ngành Vật lý của Từ Nhân có ba lớp, tổng cộng chỉ có bảy nữ sinh, bị sinh viên các khoa khác gọi đùa là "Thất tiên nữ", vừa vặn ở chung một phòng ký túc, mà cô là người duy nhất được giữ lại học lên nghiên cứu sinh.
Bởi vì thành tích bốn năm đại học của cô quá nổi bật.
Vừa bước vào năm nhất, rất nhiều sinh viên mới vẫn còn trong giai đoạn thích ứng, Từ Nhân đã đặc biệt dùng bản vẽ thiết kế máy cày năng lượng mặt trời để vào phòng thí nghiệm của học viện, còn được giáo sư dẫn dắt tham gia vào hạng mục chuyển đổi động năng mới trọng điểm đầu tư của quốc gia.
Ba năm sau, không biết nên nói là phòng thí nghiệm đưa cô bay đi, hay là cô mang bay phòng thí nghiệm, hễ là có liên quan đến năng lượng mặt trời—— ví dụ như máy cày tiện dụng mà cô đã nhẹ nhàng nghĩ ra vì bố mẹ, hoặc như máy phát điện năng lượng mặt trời bị cắt điện cũng có thể hoạt động được, còn có bản thiết kế xe hơi năng lượng mặt trời mới nộp lên gần đây—— cô đều thông suốt.
Đối với Từ Nhân mà nói, bảo cô nghiên cứu giống như là một chuyện vô cùng nhẹ nhàng, thậm chí Viện Khoa học Trung ương còn muốn mời chào cô đến đó làm việc trước.
Một ký túc xá cùng vào cùng ra, nhìn bốn năm nay Từ Nhân trôi qua thuận buồm xuôi gió, chưa tốt nghiệp đã có đơn vị lớn như Viện Khoa học tranh giành muốn lấy; còn những người khác, chỉ có thể chờ trường học sắp xếp —— vận khí tốt được phân phối đến đơn vị tốt, vận khí không tốt có khả năng bị điều đi tới nơi kinh tế kém xa so với thủ đô, làm sao có thể không hâm mộ?
Nhưng cũng chỉ giới hạn ở hâm mộ, chênh lệch quá lớn, ghen ghét cũng không ghen ghét nổi.
Trưởng phòng ngủ Diệp Mai vừa giúp Từ Nhân thu dọn hành lý, lát nữa dọn đến ký túc xá khu nghiên cứu, vừa thở dài:
“Nhân Nhân à, lần từ biệt này không biết ngày nào mới có thể gặp lại, Xuân Thành cách nơi này xa xôi, chắc là khó có cơ hội quay lại thủ đô, tương lai con chị mà thi đậu trường học ở thủ đô, em nhất định phải giúp đỡ nó nhé.”
Đang suy nghĩ xem món nào mang về nhà, món nào mang về ký túc xá, Từ Nhân còn chưa kịp phản ứng, Trần Mỹ Nga ở bên cạnh đã bật cười nói:
“Lão đại, chị nghĩ xa quá đấy, mới tốt nghiệp đã nghĩ đến chuyện con cái học đại học rồi. Chàng rể của chị đâu? Bị chị bắt được từ trên trời xuống à?”
Mọi người trong ký túc xá đều cười phá lên.
Chính Diệp Mai cũng không nhịn được cười: “Tôi chỉ nói vậy thôi, ai bảo trong bảy chị em chúng ta, chỉ có Nhân Nhân ở lại thủ đô. Tôi không phó thác cho cô ấy thì phó thác cho ai?”
"Biết đâu lại thi vào Đại học Hà Hải thì sao, sao chị không phó thác cho em?" Lư Xuân Quần được phân đến xưởng cơ khí Hà Hải trêu ghẹo.
“Đúng, đúng, đúng, dù sao thì tương lai con tôi thi vào đâu, chỉ cần là thành phố của các cậu, đều phải giúp đỡ đấy nhé. Tôi cũng vậy, con cái nhà các cậu đến Xuân Thành học, cứ đến ở nhà tôi.”
Một đám người cười cười nói nói một hồi, hành lý của Từ Nhân cũng đã thu dọn xong.
Cô mua vé tàu chiều nay, về nhà thăm bố mẹ.
Cuối tháng 7 có một buổi hội thảo chuyên ngành, thầy hướng dẫn bảo cô đi theo dự thính, sau đó nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì phải đi theo thầy vào phòng thí nghiệm.
Bởi vậy kỳ nghỉ hè năm nay chỉ còn vỏn vẹn hai mươi ngày.
Hầu hết hành lý đã được chuyển đến ký túc xá nghiên cứu sinh, trên tay cô chỉ còn một túi hành lý đựng quần áo để thay.
Chiếc balo được nâng cấp mấy năm nay phần lớn thời gian đều nằm trong kho hàng hệ thống, cô lo lắng đeo bốn năm không đổi sẽ bị bạn học nhìn ra sơ hở.
Nhưng bảo cô chi mấy ngàn điểm năng lượng để đổi lấy một chiếc balo nâng cấp kiểu dáng khác thì cô lại không nỡ.
Bốn năm nay, cô chạy xe đạp, lái máy kéo, máy cày giúp Học viện Nông nghiệp để kiếm chút điểm năng lượng, cũng đủ để đổi một chiếc balo nâng cấp rồi.
Nhưng cô vẫn tiếc không nỡ đổi.
Có ngần ấy điểm năng lượng, đổi cái gì mà chẳng được?