Không ai từng nhắc đến chuyện cô có “chồng”. Dù là Vương Nhất hay bà Lưu, đều không hề nói đến. Nhất là câu kia của bà Lưu: “Một mình đi ra ngoài”.
Tả Thanh từng cho rằng câu nói đó ám chỉ người kia định tự sát, nên sau này sẽ không còn đi chung với cô nữa. Nhưng giờ nghĩ lại… có lẽ, chỉ là vì bà ấy biết cô độc thân?
Ngoài chuyện đó ra, còn có một việc khiến Tả Thanh nhớ lại—lần đầu tiên cô đi cùng Vương Nhất, lúc cả hai bước vào thang máy. 
Lúc ấy hắn ta từng nói thang máy vừa mới đi lên và dừng lại đúng tầng của hắn ta. Nghĩa là hắn ta sống ngay tầng trên cô.
Nếu như, đó không phải là sự trùng hợp thì sao?
Vậy thì—phải chăng có người luôn theo dõi cô, giám sát từng hành động của cô? Hắn thấy cô chuẩn bị về, liền lên trước một tầng để đợi, không muốn bị phát hiện nên mới cố tình lên tầng mười ba rồi mới đi xuống?
Cũng vì lý do đó, người kia mới biết chính xác lúc nào cô về đến nhà, để mở cửa ngay lập tức—chứ không phải nhờ vào thiết bị nghe lén hay nhận diện âm thanh gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play