Xe vẫn chưa tắt máy, Bùi Tu gọi Tả Thanh lên trước, sau đó quay người lại cầm súng phun lửa, nhắm về phía cửa chính. Anh từng đổ rất nhiều dầu ở khu vực đó, vì vậy chỉ một mồi lửa, ngọn lửa liền bốc cao hơn một mét, lập tức thiêu cháy dữ dội, chặn đứng hoàn toàn lối ra vào. Đám sinh vật đuổi theo như chó, mèo đều khựng lại ngay tức khắc, không dám xông lên nữa.
Anh lập tức nhảy vào xe, đạp mạnh chân ga, tăng tốc hết mức có thể.
"Em vẫn ổn chứ?" Bùi Tu liếc nhìn Tả Thanh một cái rồi lại nghiêm túc nhìn về phía trước.
Tả Thanh nghiêng người nhìn ra sau, lắc đầu: “Không sao. Thật ra cũng tạm ổn. Ăn ngon, ngủ được, vẫn còn tốt hơn so với phải sống trong rừng rậm.”
Anh bật cười, giọng trầm thấp: “Vậy thì có phải tôi không nên đến không?”
Tả Thanh quay đầu nhìn anh, một lúc sau mới đáp: “Tôi biết anh chắc chắn sẽ đến. Nhưng không đến có lẽ tốt hơn, quá mạo hiểm.”
Anh lại cười: “Phiên xét xử này có trò nào không mạo hiểm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play