Nhớ tới câu nói này, Thẩm Tang Ninh đều muốn bật cười.
Nàng nhếch miệng lên, trong giây lát đã có đối sách, "Đoan Ngọ, ngươi có biết Lương Túc kia ở trong thư viện, cùng ai giao hảo không?"
Đoan Ngọ đáp: "Chân Phỉ, Bao Doanh, hai người này quan hệ tốt nhất với hắn, ngoài ra còn có mấy tên chó săn nhỏ, nhưng hắn không để vào mắt."
Quan hệ của bọn nhỏ cũng không đơn giản như người lớn tưởng tượng, con cái thuộc hạ của Đoan Hầu hoặc Lương gia sẽ bị trưởng bối xúi giục, lấy lòng Lương Túc, cuối cùng trong mắt những người đồng lứa như "Đoan Ngọ", đều có thể nhìn ra, gọi là chó săn, chứ không gọi bằng hữu.
Thẩm Tang Ninh nghe rõ, ý vị thâm trường hỏi, "Vậy ngươi biết, bọn họ có sở thích đặc biệt gì không?"
Phương Đoan Ngọ không chút do dự, "Biết! Chân Phỉ thích mèo, luôn lén lút đi cho mèo hoang trong thư viện ăn, nhưng nghe nói mẹ hắn sợ mèo, trong nhà không thể nuôi. Bao Doanh thì đọc không vào sách, nhưng rất hiếu thuận, rất cố gắng muốn học tốt nhưng lực bất tòng tâm."
Phương Đoan Ngọ chỉ mới làm thư đồng mấy ngày, liền đã hiểu rõ về bọn nhỏ trong thư viện nhiều như vậy, bản lĩnh nhìn mặt mà nói chuyện xem ra không tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT