Mấy câu nói khiến Chu Thao vui vẻ trong lòng, Tố Vân lại nói: "Nhị thiếu phu nhân muốn nhờ ngươi giúp một tay, đem thư này nhanh chóng đưa đến Dương Châu."
    Nói rồi, liền lấy ra một phong thư.
    "Ta còn chưa có đồng ý," Chu Thao liếc mắt, không nhận lấy, vờ nghếch đầu lên, "Nàng đưa tin làm gì, à, ta nhớ nhà ngoại tổ của nàng cũng ở Dương Châu, là đang lo lắng cho nhà ngoại tổ sao?"
    Tố Vân cúi đầu không nói, vẻ mặt khó xử.
    Chu Thao tự mình suy đoán, "Không ngờ Bạch Nhãn Lang lại còn quan tâm đến cuộc sống của nhà ngoại tổ, cũng không thấy nàng lo lắng cho Chu gia, Chu gia dù sao cũng nuôi nàng đến mười hai tuổi."
    Tố Vân do dự nhét phong thư vào tay Chu Thao, "Thư này không phải gửi cho Liễu gia, nhị thiếu phu nhân trước kia đã tích trữ gạo, hơn một vạn cân gạo, cất giữ trong kho hàng ở nơi cao ráo, hiện giờ gặp thủy nạn, muốn nhân cơ hội này kiếm một món hời, thời gian gấp bách, phải nhanh chóng đưa qua đó, chờ kiếm được bạc, sẽ chia cho ngươi mấy trăm lượng."
    "Hơn một vạn cân gạo, đáng giá ta mấy trăm..." Chu Thao đột nhiên ngừng lại, lần nữa lên tiếng chất vấn đầy vẻ không tin, "Nàng tích trữ gạo từ khi nào, nàng sớm đã biết Dương Châu sẽ có lũ lụt?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play