Nghe xong, Lê Hoan cũng như dự đoán mà khẽ khép mắt.
Lục Tây Lương là kiểu người lính chính tông, so với cô – một kẻ nửa mùa – thì hắn nghiêm túc và cứng rắn đến mức không cho phép bất kỳ ai xúc phạm đến quân phục. Chỉ bấy nhiêu thôi đã đủ cho thấy hai chữ “quân nhân” đã ăn sâu vào tận xương tủy trong cuộc đời hắn.
So với phụ nữ, có lẽ hắn yêu đất nước mình hơn.
Cho nên hắn rất ít khi về nhà thăm người thân, phần lớn thời gian đều ở bên đồng đội, cống hiến hết mình cho Tổ quốc. So với người thân hay người yêu, tất cả đều không thể đặt lên bàn cân với quốc gia.
Người đàn ông như thế, đúng là khiến người ta phải kính trọng.
Nhưng với Lê Hoan, lại chẳng phải đối tượng dễ dàng chinh phục. Tình địch của cô có khi không phải là Tần Lam hay Ân Họa, mà chính là đất nước hắn đang bảo vệ.
Thấy cô bắt đầu lơ mơ buồn ngủ, Lục Tây Lương nhíu mày, đưa tay vỗ nhẹ mặt cô, “Lục Tuyết, đừng ngủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play