Hoa Ly không hề lộ ra chút hoảng loạn nào vì phải giết Ly Mị, dáng vẻ ung dung điềm tĩnh như thể đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng để bận tâm.
Thế nhưng, thấy hắn mãi không chịu nhận lấy thanh kiếm đeo bên hông, thiếu niên bên cạnh liền nhướng mày, giọng nói mang theo vẻ trào phúng đầy ẩn ý: “Hoàng huynh chẳng lẽ không nỡ ra tay? Cũng phải thôi, nghĩ đến ngày xưa hoàng huynh làm con tin tại Ly Tuân quốc, Ly Mị nâng niu huynh đến tận đầu tim. Người nàng yêu thương nhất chính là huynh. Bây giờ bắt huynh tự tay hạ sát nàng, quả là tàn nhẫn. Nhưng… đây là thánh ý của phụ hoàng.”
Lời hắn ta nói rõ ràng ám chỉ: Dù có không muốn thì người động thủ cũng chỉ có thể là Hoa Ly. Quân lệnh khó cãi.
Thiếu niên cố ý khơi mào khiêu khích, vốn nghĩ sẽ khiến Hoa Ly khó xử, không ngờ hắn chẳng buồn đáp lại lấy một lời, tựa như tiếng chó sủa bên tai, khiến chính hắn ta rơi vào thế lúng túng khó chịu.
Hắn ta nhíu mày nhìn Hoa Ly đi tới, lòng âm thầm cảnh giác. Hắn sẽ không thật sự điên đến mức trái ý thánh thượng mà bảo vệ Ly Mị đấy chứ? Nếu thế thì hắn cũng đừng mong sống nổi.
Chỉ thấy Hoa Ly bước đến trước mặt nàng, nhìn mái tóc nàng rũ xuống tùy ý trên chiếc áo lông rộng thùng thình, dáng vẻ mềm mại yếu ớt khiến người sinh lòng thương tiếc. Hắn giơ tay, nhẹ nhàng vuốt qua má nàng, đầu ngón tay ấm áp dịu dàng lướt qua làn da mỏng manh như hồng đào, khiến người khó mà rời mắt.
“Ly Mị,” hắn khẽ nói, “Còn nhớ lời ta nói với nàng trước khi rời khỏi Kim Loan điện không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play