Diêu Diêu thấy Thẩm Bảo Sương như vậy, Hàn Tích Nguyệt lại thở dài: “Nàng cứ quấn lấy ta đòi cùng nhau đi bái kiến bệ hạ, tâm tư của nàng ta làm sao không biết, ta thật sự là phiền lòng lắm.”
Dung Văn Diệu lại cười hì hì đến gần Hàn Tích Nguyệt: “Bây giờ Nguyệt tỷ tỷ của chúng ta đã là chuẩn Thái Tử Phi, Thái tử là bậc nhân vật tuấn nhã như vậy, là bao nhiêu thiếu nữ mơ ước đâu! Về sau thiếu gì việc phải ứng phó!”
Mấy người lại vui cười một hồi, mới quét đi vẻ lo lắng.
Thấy Hàn Tích Nguyệt muốn đi Kiến Thần quý phi, Dung Văn Diệu nhớ tới lần trước tại cung yến Thần quý phi đã giúp đỡ, liền cũng mở miệng muốn cùng nhau tiến đến bái kiến.
Hà Vũ Dao vốn muốn về chỗ ngồi của mình, lại bị Dung Văn Diệu kéo đi cùng đến chỗ Đại Sở đế và Thần quý phi.
“Cho bệ hạ thỉnh an, cho quý phi nương nương thỉnh an.” Ba người quy củ thỉnh an, Thần quý phi vội bảo các nàng đứng dậy.
“Bây giờ những đứa nhỏ tuổi này lớn nhanh quá, ta ngược lại thấy lạ mắt.” Đại Sở đế cười hiền lành, khiến người chung quanh cũng cảm thấy kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT