Tống Thanh Nghiên cũng xấu hổ liếc nhìn Đại Sở đế, tiến lên định ôm Lục Tinh Vãn.
Nhưng khi nhìn đến nàng mình đầy bùn đất, lại đẩy ra, ghét bỏ nhìn Vệ Thừa: "Vệ Thừa, ngươi ôm đi."
Vệ Thừa im lặng.
Cho nên bệ hạ cùng nương nương đều yêu sạch sẽ, sợ bẩn, chỉ có mình là không sợ.
Đúng, mình không sợ, mình có thể ôm.
Nhìn Vĩnh An công chúa đầy người bùn, Vệ Thừa tự nhủ, một tay bế Vĩnh An công chúa lên, tiện tay kéo cả Nguyệt Vãn vào lòng.
Cũng may đứa bé tên Nguyệt Vãn này còn sạch sẽ hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT