Tôi và Tiêu Trọng quay lại khách sạn, lúc này tôi mới nhận ra y bị thương.
Cũng đúng, bên ngoài phái Huyền Môn có 72 đạo Sơn Môn, y phải vượt qua từng cái từng cái một, không thể nào không có chút thương tích nào cả.
Y ngồi trên giường điều tức, tôi nằm trong lòng y nhào bột.
Nhưng lại bất cẩn ngủ quên mất, hôm sau tỉnh lại tôi lại là một người sống sờ sờ, trần như nhộng, được Tiêu Trọng ôm trong lòng.
Một lần thì còn lạ lẫm chứ hai lần thì tôi quen luôn rồi, lần này tôi không hoảng loạn nữa, còn lười biếng mà xoay người.
Dù sao Tiêu Trọng cũng dậy muộn, ngủ thêm một giấc nữa đã.
“…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT