Năm thứ mười bốn Thiên Đạo, chúng tôi định cư tại một thành nhỏ ở phương Bắc.
Ngày nào Tiêu Trọng cũng tính toán thời gian, cuối cùng vào một ngày, bỗng nhiên trong ngôi miếu nhỏ nhìn thấy một cô bé trông bẩn thỉu.
Y đứng trước mặt cô bé, giọng nói hơi nghẹn ngào:
- Khi con bé chết rất thảm, cứ đi trên đường luân hồi mà không qua, khi ta đi qua nơi đó con bé vẫn quanh quẩn một chỗ ở Vong Xuyên, sau đó ta đã kéo con bé, con nhóc này sao vẫn còn là ăn mày chứ.
Tôi thở dài một hơi:
- Bởi vì số mệnh quá khổ.
Tiêu Trọng quỳ xuống trước mặt cô bé:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT