Edit Ngọc Trúc
“Điện hạ.” Kỷ Hành Ước nghiêm túc nói, “Phía dưới là phòng trống, thuộc hạ đã dẫn người tra xét kỹ càng, không ai đi qua căn phòng đó, hiện tại bên trong cũng không có ai ẩn nấp.”
Úc Trưng gật đầu: “Có khả năng là vừa rồi có người ở trong đó nói chuyện?”
Kỷ Hành Ước cau mày, cảm thấy không ai có thể qua mặt được sự dò xét của hắn. Nếu không phải con người, thì chỉ có thể là tà thuật hoặc yêu tà. Những chuyện này càng khó mà nắm bắt.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng sợ Úc Trưng lo sợ, hắn không nói gì thêm, chỉ nói: “Điện hạ cứ đi nghỉ, thuộc hạ ở bên cạnh canh gác.”
Úc Trưng xua tay: “Ngươi cũng mệt mỏi cả ngày rồi, cứ thức mãi cũng không phải cách. Ngươi tìm thêm chăn gối, bảo người mang mấy cái ghế lại đây ghép tạm thành giường mà nằm, chợp mắt một lát, không thì mai làm sao lên đường nổi.”
Kỷ Hành Ước nói: “Điện hạ cứ nghỉ ngơi trước, ta thu xếp một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play