Edit Ngọc Trúc
Thuật pháp không có hiệu quả, chỉ còn cách dựa vào sức người.
Úc Trưng, Hùng Cùng và mấy người nữa ở nguyên tại chỗ, chờ kết quả tìm kiếm. Trăng dần lặn, bầu trời trở nên tối đen, sau đó lại chậm rãi sáng lên, chân trời xuất hiện ánh hồng. Vậy mà bọn họ vẫn chẳng nhận được tin tức tốt lành nào.
Ban ngày Úc Trưng cưỡi ngựa dò xét địa hình, ban đêm thì dẫn động nguyệt hoa, đến nửa đêm vẫn còn ở lại giúp tìm tiểu gấu trúc. Vất vả nửa ngày trời, hắn thực sự không chịu nổi nữa, đành ngồi xuống chiếc ghế được Bá Doanh chuyển đến, dựa lưng vào mà ngủ.
Mỹ nhân đi vào giấc ngủ, người đi qua cũng không khỏi nhìn thêm vài lần. Dù người này là quận vương thân phận tôn quý thì cũng thế thôi.
Úc Trưng ngủ dựa vào lưng ghế, nhưng ngủ không sâu. Đến khi mặt trời lên, hắn liền tỉnh lại. Không rõ là do mệt mỏi vì vất vả suốt một ngày một đêm, hay là đêm qua bị cảm lạnh, lúc tỉnh lại giọng hắn đã khàn đặc, đầu cũng nặng trĩu.
Kỷ Hành Ước dẫn người từ trong rừng trở ra, Úc Trưng khàn giọng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT