Edit Ngọc Trúc
Tả Hành Hoài ánh mắt trầm ngâm, tâm thần khẽ động, nói: “Ngươi đang nghĩ câu nào? Chuyện làm ăn à?”
Úc Trưng không ngờ hắn đoán trúng, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc: “Đúng vậy. Lúc trước Lãnh quân không phải nói ai muốn mở cửa hàng thì cứ đến Thành chủ phủ thuê, ta đang nghĩ… hay là chúng ta cũng thuê một gian?”
Ấp Lai quận không lớn, lại nằm xa xôi, dù đồ tốt trong phủ quận vương có đem đi cũng khó bán ra bên ngoài, đầu ra cũng khá hạn hẹp.
Dù giờ họ đã có thương đội, lại có thương nhân chuyên đến Ấp Lai buôn bán, nhưng vẫn không đủ để đáp ứng nhu cầu thương mại ngày càng tăng của họ.
Kỳ thực, nếu có thể thuê được một gian cửa hàng ở ảo cảnh Bồng Lai, chuyên bán đặc sản phủ quận vương, thì thật là rất lý tưởng.
Ảo cảnh Bồng Lai vốn nằm giữa biển, chẳng thuộc về thế lực nào, kẻ lui tới lại đông, mà đa phần đều là người có tiền, mở cửa hàng ở đây, nói không chừng làm ăn sẽ rất khá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play