Edit Ngọc Trúc
“Nhà hắn có con nhỏ à?” “Hồi bẩm điện hạ, có ba đứa trẻ, đứa lớn mười ba tuổi, đứa nhỏ nhất mới hai tuổi.” “Vậy dẫn lũ nhỏ nhà hắn đến đây.”
Ba đứa trẻ nhanh chóng được đưa đến trước mặt Úc Trưng.
Lũ nhỏ nhà hắn chưa từng ra khỏi trấn, lần đầu thấy Úc Trưng thì cứ như chim sẻ nhỏ sợ sệt, ánh mắt hoang mang, chẳng biết nhìn đi đâu. Ba đứa đồng loạt quỳ xuống, hành lễ xong thì ngơ ngác nhìn hắn. Úc Trưng ôn hòa hỏi han tình hình, nhưng hỏi một thì ba đứa lắc đầu ba cái, cái gì cũng không biết.
Không moi được tin gì từ lũ nhỏ, Úc Trưng lại cho gọi thê tử của Dư Kiện Phúc.
Tên nàng là Phùng Tú Tú, đã phát điên rồi, mắt vàng vọt đỏ ngầu tơ máu, tóc tai rối bời. Nhìn thấy Úc Trưng thì nàng cứ chằm chằm nhìn hắn như bị chạm dây thần kinh, miệng lảm nhảm nói mãi, khẳng định người giết chồng nàng là người trong phủ Quận vương. Nói rằng chồng nàng bị một đao chém chết, người nhà quê bình thường làm sao chém đúng một nhát như thế được.
Lúc này Úc Trưng mới biết Dư Kiện Phúc bị một đao chém chết, sau đó đầu bị đập nát, miệng vết thương cũng bị phá hỏng, đến mức hiện giờ không thể xác định được đó là loại đao gì. Người ra tay quá cẩn thận, không giống dân quê thông thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT