Edit Ngọc Trúc
Chủ quán nghe xong, búng ngón tay cái một cái, nhanh chóng gảy bàn tính: “Ba mươi cân gạo cũ năm kia, tổng cộng một trăm ba mươi lăm văn tiền. Ta lại tặng thêm một túi nhỏ vỏ trấu trộn với bột uy gà.”
Tính xong, lão bà bà trong lòng cũng đã nhẩm một lượt, thấy không có vấn đề gì mới từ trong ngực lấy ra nửa xâu tiền, một đồng một đồng đếm đưa cho chủ quán. Chủ quán cũng cẩn thận đếm từng đồng một. Tính đủ tiền, giao đủ hàng, một vụ làm ăn mới xem như hoàn tất.
Chủ quán vác bao gạo lên vai, bước theo bước chân lảo đảo của lão nhân, tiễn bà về tận nhà.
Ngoài cửa tiệm, dưới mái hiên treo đầy băng nhọn, lão nhân dùng cây gậy trúc trong tay gõ nhẹ vài cái, nhắc nhở: “Nhà ngươi nên đập mấy cái đầu băng này xuống đi, rơi xuống là dễ đâm người bị thương lắm.”
Chủ quán làm được một mối lời lãi, tâm trạng rất tốt, cười nói: “Ta về liền đập, mắt bà đúng là tinh thật, ta mới vừa rồi còn chưa nhìn thấy.”
Lão nhân cũng cười đáp: “Ở vỗ ấu đường tôi luyện ra đấy. Trong vỗ ấu đường cấm không cho để đầu băng, sợ rơi xuống làm đau đám nhỏ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT