Mễ Tô nhìn Phó Bắc Xuyên không chớp mắt, bất giác có chút ngây ngẩn.
Ngay khoảnh khắc vừa rồi, cậu đã trông thấy Phó Bắc Xuyên cười với mình. Dù khóe môi hắn chỉ khẽ cong lên một độ cong nhỏ, nhưng khí chất toàn thân lại khác hẳn lúc trước, tựa như hai người hoàn toàn khác biệt.
Ngũ quan vốn lạnh lùng chợt trở nên dịu dàng, đôi môi mỏng nhạt màu khẽ nhếch lên, trong mắt tựa hồ cũng ẩn chứa ý cười điểm xuyết. Hơi thở lạnh nhạt quanh thân hắn tức thì tan đi, thay vào đó là sự dịu dàng tựa gió xuân phơi phới lướt qua mặt, nhẹ nhàng đấy, nhưng lại khiến người ta chẳng thể nào lơ là.
Thậm chí còn rạng rỡ hơn cả lúc trước.
Chỉ trong thoáng chốc ấy, Mễ Tô đã nghe thấy tiếng hít sâu đầy kinh ngạc của không biết bao nhiêu người xung quanh.
"Sao thế?" Phó Bắc Xuyên dường như chẳng hề ý thức được biểu cảm vừa rồi của mình, thấy Mễ Tô cứ ngây người nhìn hắn mà không nói gì, hắn lại không nhịn được hỏi thêm một câu.
"À, không có gì." Mễ Tô hoàn hồn, vội vàng đáp: “Tôi định nói là, cuối tuần này chúng ta có thể dẫn cả Đường Đường đi cùng không, con gái hình như đều khá thích mấy chỗ này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play