Bên này ngôn ngữ chính thức vẫn là chữ Hán, phần lớn người dân cũng nói tiếng Hán.
Khẩu âm khá giống với phương ngữ vùng biên giới Tây Nam của Hoa quốc, nhưng với hai người đến từ kinh thành như Lục Cẩn Hàn và Cố Nhất Bạch, phương ngữ này chẳng khác gì ngoại ngữ.
Thịnh Ôn buộc phải cố gắng phát âm theo giọng phổ thông.
“Hai vị phải tin vào thành ý của tôi, tôi đã thể hiện thiện chí lớn nhất để hợp tác với hai vị. Nước tôi và nước quý quốc vẫn luôn có sự hợp tác sâu sắc, tôi rất coi trọng tình hữu nghị với hai vị. Nhưng yêu cầu mà hai vị vừa đưa ra, tôi cần thời gian để chuẩn bị.”
Lời như thế, chỉ cần là người có đầu óc đều hiểu đó chỉ là cái cớ thoái thác.
Các tổ chức tội phạm và các nhóm quân phiệt lớn nhỏ nơi đây mỗi năm đều phải nộp tiền “bảo kê” khổng lồ cho quân phiệt địa phương để được che chở.
Nếu lời của Thịnh Ôn mà đáng tin thì lợn mẹ cũng có thể trèo cây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT