Tang Bạch thở nhẹ một tiếng, hỏi: “Em không sợ à?”
“Sợ? Sao mà sợ được?” Thư Lan khinh bỉ hừ một tiếng, hoàn toàn không để ý. “Có mỗi cái đầu để lại cái sẹo to như bát, có gì to tát đâu?”
Nghe vậy, Tang Bạch chỉ biết cười bất lực, lắc đầu.
“Em còn trẻ, nhiều thứ chưa hiểu được.”
Thư Lan dựa vào sofa, thản nhiên nói: “Trước mười tuổi, tôi không nghĩ mình sống được tới hai mươi tuổi, giờ cũng chẳng nghĩ mình sống tới ba mươi được.”
Những người như họ rất khó chấp nhận việc tuổi già khiến cơ thể ngày càng suy yếu.
Ví dụ như Thư Lan, cô từng vô số lần tưởng tượng về tuổi trung niên, thậm chí cả cuộc sống khi về già, vẽ ra vô số viễn cảnh tương lai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play