Sắc mặt của Đường Dĩ Nhàn sa sầm lại.
Thư An Nhã vì bị thương nên đã về nhà, bà còn chưa kịp tính sổ với Thư Lan, không ngờ lại gặp cô ta ở đây.
“Mày đừng gọi tao là mẹ! Tao không có đứa con gái như mày! Tao hỏi mày, sao lại đánh An Nhã nữa hả?”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Thư Lan vẫn không giảm, cô khẽ thở dài một hơi, dáng vẻ điềm tĩnh như thật mà nói: “Tại sao đánh chị ấy à? Mẹ hỏi chị An Nhã ấy, hỏi con làm gì?”
“Mày…!"
“Nhưng mà, đã hỏi rồi thì con cũng nói luôn — vì chị ta đáng bị đánh!”
Một câu nói, không hề khách khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play