Đúng lúc đó, Thư Lan – người vẫn còn nhắm mắt – đột nhiên mở miệng:
“Anh đừng có nhìn em nữa, không thì em không ngủ được đâu.”
“Cái này mà em cũng biết được à?” Lục Cẩn Hàn ngạc nhiên.
“Nói thừa!”
Thư Lan mở mắt, hừ nhẹ một tiếng.
“Đừng nói là em còn chưa ngủ, cho dù có ngủ rồi đi nữa, chỉ cần có ánh mắt rơi lên người em, em cũng sẽ tỉnh ngay!”
Lục Cẩn Hàn: “?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play