Đời người ngắn ngủi, vui được cứ vui đi, thiếu niên à…
Nhìn nụ cười rạng rỡ và ngông cuồng trên gương mặt thiếu nữ, Lục Cẩn Hàn bỗng có chút ngẩn người.
“Câu này nghe cũng sâu sắc nhỉ? Là thầy tôi ngày xưa nói với tôi đấy.”
“Thầy cô?” Lục Cẩn Hàn nheo mắt lại.
“Anh nghĩ tôi làm sao mà bò ra được từ cái vũng bùn thối ấy?”
Trên mặt Thư Lan hiện lên nụ cười tùy tiện, chậm rãi nói:
“Lúc đó tôi còn rất nhỏ, trẻ con mà, cho dù có chút bản lĩnh cũng đều nghĩ mình là thiên hạ đệ nhất. Tôi đang chuẩn bị tung hoành trong vùng đất tăm tối, trở thành một đại ca một cõi, thì một ông già bất ngờ xuất hiện, nói muốn nhận tôi làm học trò. Đùa gì vậy! Trước sân nhà trồng bí đao à, ông ta tưởng mình là thần tiên chắc? Kết quả là, ông ấy chỉ vào một tấm biển quảng cáo ven đường, hỏi tôi trên đó viết gì. Tôi biết thế quái nào được, tôi đâu có biết chữ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play