La Hải vốn đi đến cửa rồi đột nhiên dừng bước, đứng ở cửa bổ sung một câu.
“Thiếu chủ thiên cung, thân phận này tuy cao, nhưng thân phận càng cao, trách nhiệm phải gánh vác cũng càng nặng. Ví dụ chiến tranh với ma tộc, phân bố tài nguyên của nội bộ v.v. Tôi nghe người ở thành Lăng Vân nói thiếu chủ cần rất nhiều thứ, nhưng theo quy tắc của Vạn Tiên Minh, có một số thứ, kể cả là thiếu chủ không không thể vô duyên vô cớ lấy không đi được. Ví dụ bảo vật duy nhất mà tiên đế đã để lại, cờ phúc thiên (cờ phủ trời). Tác dụng của bảo vật đối với đại thế giới tiên hiệp hiện tại không cần nói cũng biết, sau khi tiên đế chết, có rất nhiều con mắt nhắm tới kỹ năng công pháp và bảo vật truyền thừa mà tiên đế để lại. Hi vọng thiếu chủ điện hạ đừng khiến thông thiên tiên đế phía dưới cửu tuyền, chết không nhắm mắt.”
Nói xong, La Hải nhấc chân đưa đưa ba tên tay sai rời khỏi điện Thái Cực, chỉ còn lại Văn Vũ ngồi ở đó với vẻ mặt trầm tư.
……
Câu nói cuối cùng của La Hải đã giải thích rõ mọi chuyện.
Di sản của thông thiên tiên đế sau khi ngài chết để lại vốn thuộc về toàn bộ thiên cung. Thông thiên tiên đế đã về cõi vĩnh hằng, sau khi chết đã để lại bao nhiêu thứ? Giá trị của chúng sẽ là bao nhiêu?
Tất cả những điều này, Văn Vũ dùng ngón chân cũng có thể tưởng tượng ra được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play