Người thân cận bên cạnh lập tức trả lời: “Tiểu Thiên lập tức đến ngay.”
“Ừ.”
“Văn Vũ đang trao đổi đồ, một lát nữa cũng sẽ đến.”
Tôn Thụy Tinh tiếp lời.
“Tiểu Văn, sắp xếp cho những người bình thường trong doanh trại sơ tán đi, đi vòng qua thị trấn CH, toàn bộ chức nghiệp giả ở lại đây một lát, ít nhất là 10 phút. Để người bình thường kịp sơ tán.”
“Rõ rồi anh Phi.”
Người phụ nữ trẻ tuổi tên Tiểu Văn trả lời, sau đó quay người chạy vào trong doanh trại.
Không xa, Tôn Ngạo Thiên dẫn theo Bạch Tiểu An và Bạch Phỉ Phỉ đi đến, đứng ngay bên cạnh Tang Bằng Phi nhìn xuống.
“Nhiều vậy?” Tôn Ngạo Thiên ngạc nhiên nói.
Nhìn đàn Zombie vàng ngày càng đến gần, Tôn Ngạo Thiên với thân phận chức nghiệp gỉa cấp 2, cũng cảm thấy có một áp lực rất lớn!
“Số lượng đúng là không ít, tôi định đợi đây một lát, rồi sau đó, không cần cái doanh trại này nữa! Chúng ta đến thị trấn CH. Chỉ cần Văn Vũ đủ sức để giết chết Zombie Vương, cũng ta có đường sống rồi!”
Tang Bằng Phi cắn răng, hạ quyết tâm.
Không có sự dẫn dắt của Zombie vương, đàn Zombie này chì một đống cát.
“Nhưng mà, vẫn cần Tiểu Thiên cậu bỏ chút sức lực. Nếu như trong đám có 2 Zombie cấp 2, cậu một con, tôi một con.”
Nghe thấy yêu cầu của Tang Bằng Phi, Tôn Ngạo Thiên nhanh chóng gật đầu rồi quay lại nhìn Bạch Tiểu An nói: “Cậu bảo vệ chị của cậu đi trước đi.”
Sáng ngày hôm nay, Tôn Ngạo Thiên đưa Bạch Tiểu An ra ngoài, đã để cho Bạch Tiểu An thành chức nghiệp giả, chuyện này đối với chức nghiệp giả cấp 2 mà nói, không khó.
Bạch Tiểu An mặt tái nhợt nhìn đàn Zombie đang thực sự tiến lại gần, run rẩy gật đầu.
Sợ trở thành chức nghiệp giả, cái loại người không dám chiến đấu này,cũng là một gánh nặng.
“Chuẩn bị phóng hỏa!”
Sau tiếng hét lớn của Tang Bằng Phi, ở cách đó không xa chức nghiệp giả châm lửa ngay chỗ bố trí phòng bị duy nhất của doanh trai, một con mương sâu, bên trong có dầu hỏa, rơm và những thứ tương tự.
Khi ngọn lửa bay đến, khói dày đặc bốc lên đã cắt ngang tầm nhìn.
Không có cảm giác bị áp chế bới lũ Zombe trước mặt, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, một tiếng gầm đột ngột vang lên ở phía bên kia ngọn lửa.
Hai sinh vât hình người trực tiếp bay qua đám lửa, cơ thể linh hoạt không ngừng điều chỉnh trạng thái trong không trung, khi độ cao dần hạ xuống, cuối cùng chúng đứng hai chân trên mặt đất, bên dưới tạo hành một cái hố lớn.
Hai con, Zombie cấp 2.
Tôn Ngạo Thiên không nói lời nào, trực tiếp công kích xông đến một con trong đó, còn Tang Bằng Phi, cũng bay đến phát huy kỹ năng ở con còn lại.
Mãnh kích ( Kỹ năng chủ động cấp F): Cường hóa cấp độ tổn thương của một đòn,là một kỹ năng ban đầu của chiến sỹ.
Tang Bằng Phi chỉ là một chiến sỹ bình thường, nhưng thể chất cơ thể đã đạt đến chức nghiệp gỉa cấp 1 đỉnh phong,mà anh còn có sức chiến đấu rất mạnh mẽ.
Cho nên, nếu như liểu mạng chiến đấu, Tang Bằng Phi cho rằng, bản thân không yếu hơn Tôn Ngạo Thiên.!
Cùng với sự giao đấu của Zombie cấp 2 và hai người họ, Zombie Vương ở bên kia ngọn lửa cũng không nhàn rỗi, một lượng lớn Zombie cấp 1 được Zombie Vương nén qua, như từng cái bánh rơi xuống đầu con người, có Zombie vì Zombie Vương dùng sức quá mạnh, rơi xuống đất gãy xương, một lúc lâu cũng không bò dậy được, bị chức nghiệp giả gần đó chém một đao đứt đầu.
Còn có Zombie bị ném luôn lên người chức nghiệp giả, khiến cho chức nghiệp gải bị gãy xương, cũng không để ý đến vết thương trên người, hai bên vẫn chiến đâu ác liệt với nhau trên đất.
Càng có nhiều Zombie hơn, bị ném qua không ai để ý, không có chức nghiệp gỉa ra tay, Zombie đứng dậy, tấn công con người!
Tôn Ngạo Thiên tung ra một đấm, cận chiến, sức sát thương của nắm đấm bùng nổ văng ra khiến cho Zombie bị lùi lại.
Nhìn Tang Bạch Phi đang ở cách đó không xa, Tôn Ngạo Thiên càng ngày càng lo lắng hơn.
“Tình hình không ổn lắm!Hay là chạy trước đã?”
Tôn Ngạo Thiên ôm suy nghĩ đó trong lòng, thật sự hình thức chiến đấu đối với con người không lạc quan lắm, số lượng Zombie, gấp mấy chục mấy trăm lần con người.
Mà phải biết rằng trong trận chiến sinh tử,người có thể chết một cách không do dự, số lương rất ít!
Ngay lúc Tôn Ngạo Thiên đang do dự,một bóng xám khổng lồ lao một cách hung tợn từ phía doanh trại xông đến, há to mồm, cắn chặt vào con Zombie cấp 2 đang đánh nhau với Tôn Ngạo Thiên.
Đốc Nhãn lao đến.
Zombie cấp hai nhìn thấy những chiếc răng sắc bén và đầy máu của Độc Nhãn cắn chặt vào, lập tức né tránh đi phát cắn cảu Độc Nhãn, nhưng dị Độc Nhãn tát cho một cái bay đi.
Zombie ở trên không trung quay mấy vòng, vừa rơi xuống đất, Độc Nhãn lại xông đến, cắn một phát vào cổ Zombie.
Lần này, Zombie không cách nào né tránh được phát cắn nữa.
“Phặc” một tiếng, cả người và đầu bị tách ra, con Zombie chết!
Tôn Ngạo Thiên nhìn hằm chằm Độc Nhãn đột nhiên xuất hiện, đối thủ mà anh ta chỉ có thể miễn cưỡng chiếm ưu thế, lại bị một con Độc Nhãn giả quyết nhanh gọn vậy sao!
“Đây, đây là sinh vật triệu hoàn của Văn Vũ? Người vốn đã rất mạnh rồi, vẫn còn một con chó lợi hại như vậy, thật là….”
Đây là con chó hay xuất hiện trong doanh trại vào ban ngày, Tôn Ngạo Thiên cũng có nghe qua.
Vẻ đố kỵ trong ánh mắt anh ta lóe lên.
Đối với một nhân vật chính lại bệnh tật mà nói, gặp người mạnh mẽ hơn anh ta, sự đố kỵ trong lòng sẽ tăng lên!
Độc Nhãn không chú ý đến ánh mắt và biểu cảm phức tạp của Tôn Ngạo Thiên ở phía xa, há miệng to bắt đầu ăn. Zombie cấp 2, đối với Độc Nhãn cấp 2 mà nói, là một món ngon.