Bay thẳng đến, Độc Nhãn không phát động công kích với Zombie Vương, bây giờ thể chất cơ thể, rất dễ bị Zombie Vương bạo phát giết chết.
Cho nên, Độc Nhãn trực tiếp nhảy xuống mương lửa cách đó không xa!
Mặc dù lửa thiêu đốt cơ thể Độc Nhãn, với thể chất mạnh mẽ, khiến cho sự đau đớn trên người Độc Nhãn giảm đi rất nhiều.
Nhưng mà, nước lửa vô tình, Độc Nhãn lông dài cháy xém!
Lông trên người Độc Nhãn bị thiêu rụi, nó như tổn thương lần nữa gây ra những vết thương trên da của Độc Nhãn, ngọn lửa bắt đầu cháy đến da Độc Nhãn, mà Độc Nhãn ở trong ngọn lửa cũng không thoát được sự đột kích của Zombie.
Những đón tấn công của Zombie cấp thấp đánh lên người Độc Nhãn, căn bản không đánh qua da của Độc Nhãn được, ngược lạị nhận phản kích của Độc Nhãn, khiến cho đàn Zombie cấp thấp chết dần!
Vài người còn lại và Zombie Vương nhìn Độc Nhãn tự sát, mắt Zombie Vương bối rối, còn mấy người khác thì đầy tuyệt vọng.
Con chó này, lại bị Zombie Vương dọa cho ngây ngô rồi, mà Zombie Vương không bao giờ giống như Độc Nhãn mà lao vào trong ngọn lửa, cũng là nói, mấy người bọn họ đây đang trở thành mục tiêu tấn công của Zombie Vương.
Tôn Ngạo Thiên phản ứng lại đầu tiên, lập tức bỏ chạy, thể chất cơ thể 12 điểm khiến cho Tôn Ngạo Thiên như một con thỏ lao về phía trước.
Tôn Thụy Tinh vừa cầm lên một chiếc khiên, định nhìn hai người còn lại hét lớn: “Hai người đi trước đi, tôi ở lại hạ nó.”
Không ngờ Tôn Ngạo Thiên lại chạy trước, rồi lại quay qua nhìn Tang Bằng Phi.
Tang Bằng Phi nhìn Tôn Thụy Tinh bằng ánh mắt tội lỗi, từ trong túi lấy ra một cuộn giấy, xé nó.
Sau một luồn ánh sáng, bóng dáng của Tang Bằng Phi biến mất!
“Ồ.”
Tôn Thụy Tinh cười khổ, nhưng cũng không phàn nàn gì về hai người họ, vốn dĩ tuyệt vọng, chạy được một người thì cứ chạy.
Chỉ có điều, lần này, bản thân chết chắc,nhưng bỏ vũ khí xuống mà đợi đối thủ ra tay, đây tuyệt đối không phải là phong cách của Tôn Thụy Tinh, cúi xuống nhặt đao thép và khiên, Tôn Thụy Tinh cương quyết lao thẳng đến Zombie Vương.
Cho dù là chết, cũng phải chiến đấu mà chết!
Với ba người còn lại chỉ ở lại có mình Tôn Thụy Tinh, Zombie Vương mới thu lại ánh mắt đang nhìn Độc Nhãn trong mương lửa.
Với trí thông minh của Zombie Vương, vốn dĩ không thể hiểu được hành động lao vào lửa của Độc Nhãn.
Nhưng có một sự thật. Zombie Vương sẽ không lao vào mương lửa chỉ để chiến đấu với một con chó!
Kết quả là sau khi Zombie Vương vừa giải quyết được vấn đề nên giết người hay giết chó, thì nhìn thấy, người, chỉ còn lại có một người!
Zombie Vương tức giận, những con người này quá xảo quyệt, nhân lúc bản thân đang suy nghĩ, liền chạy hết!
Đói diện với tiếng hét của Tôn Thụy Tinh, hai chân nhảy lên, tay phải to lớn giơ lên cao, hung tợn giáng xuống phía Tôn Thụy Tinh.
Đòn này, Tôn Thụy Tinh căn bản không đỡ được.
Mà Tôn Thụy Tinh, cũng cảm thấy có vấn đề.
“Thật là, không chặn nổi.Chính là, không thể gặp Tuyết Vi nữa rồi….”
Hai mắt nhắm lại, Tôn Thụy Tinh yên lặng đợi chờ cái chết đến.
“Bùm.”
Một tiếng lớn.
Tôn Thụy Tinh đứng im đợi chết, không cảm thấy đau đớn!
Nghi ngờ mở mắt ra nhìn, vừa mở ra, nhìn thấy bóng dáng Văn Vũ.
“Người anh em Văn Vũ!”
Tôn Thụy Tinh kích động kêu lên, cảm giác hạnh phúc thoát khỏi cái chết, đúng là rất mãnh liệt.
Vũ Văn nhìn Tôn Thụy Tinh gật đầu, quay bàn chân phải hơi tê của cậu.
Vừa nãy, Văn Vũ tiến vào trạng thái chiến đấu, bạo phát ra tốc độ nhanh nhất, một cước đá bay Zombie Vương, tuy tránh được cảnh Tôn Thụy Tinh bị chết, nhưng, Zombie Vương không hề bị thương!
Sức mạnh phòng ngự mạnh mẽ của Zombie Vương này, khiến cho Văn Vũ cảm thấy đau đầu!
Nhìn Zombie Vương bay xa 10 mét đứng dậy, la hét với Văn Vũ, Văn Vũ cau mày lại!
Cái con Zombie Vương này, không hề chịu tổn hại bởi đòn linh hồn tấn công!
Zombie bình thường chỉ là một đám người chết, tất nhiên không dùng linh hồn tấn công, cũng không chịu tốn hại bới linh hồn tấn công.
Mà những lần chiến đấu của Văn Vũ với Zombie cấp 2 có hạn, mấy lần toàn là giải quyết nhanh chóng, cậu căn bản không để ý đến các Zombie cấp cao hơn có ảnh hưởng bởi đòn linh hồn tấn công hay không.
Có thể bị, cũng có thể không!
Bây giờ tình hình vẫn chưa ra khỏi dự tính, tất cả Zombie dù có trí tuệ bẩm sinh, cũng chỉ là một đám thịt không có linh hồn mà thôi!
“Đi trước đi, ở đây giao cho tôi!”
Hai mắt của Văn vũ cứ dán lấy Zombie Vương, không quay đầu lại nói với Tôn Thụy Tinh lấy một câu.
Tôn Thụy Tinh gật đầu, không nói lời nào, quay người rời đi.
Biết được thực lực của Văn Vũ rất lợi hại, Tôn Thụy Tinh không có chút lo lắng nào cho Văn Vũ, mà với vấn đề an toàn của bản thân, cần được giải quyết trước.
Bởi vì, những Zombie trong mương lửa đã bắt đầu xuất hiện rồi!
Khi mương lửa dần được lập đầy bởi Zombie, đã có nhiều Zombie xông qua ngọn lửa, từ trong ngọn lửa không ngừng bò ra. Sau đó, há mồm nhe răng xông về phía doanh trại.
Tiếng gầm rú của Zombie Vương vang lên, đàn Zombie không quan tâm đến Văn Vũ ở ngần đó, mà xông đến phía mấy chức nghiệp giả ở phía xa mà đuổi theo.
Zombie Vương, muốn tự tay giết Văn Vũ, để tỏ lòng thương tiếc với các Zombie cấp 2 mà đã dày công tu luyện thành.
Nhìn thấy Zombie Vương bắt đầu hành động, Vũ Văn lập tức vui mừng.
Đây là hành vi ngu xuẩn của mấy sinh vật trí tuệ thấp,bia đỡ thì có tác dụng gì?
Tất nhiên là dùng để đỡ đòn rồi!
Chỉ sợ một Zombie thì chỉ đủ để tốn đi một chút sức lực của Văn Vũ, giá trị cái chết của chúng cũng có chút giá trị!
Trong hoàn cảnh có tấn công nhóm, kiến giết voi, chuyện này tuyệt đối có thể!