Nghe thấy lời hứa của Văn Vũ, ba hồn sủng lập tức hưng phấn lên, nhảy nhót tưng bừng tại chỗ.
“ Đừng có ồn, tôi đang ngủ mà.”
Lời của con Qụa Đen đúng lúc này đây mới chứng minh cảm giác nó còn tồn tại, nó còn không hề biết xém chút nữa là nó bị Độc Nhãn đem đi nướng ăn.
Nhìn ba con vật nhỏ đang rất hưng phấn, gương mặt Văn Vũ có một sự khó giải thích.
Cũng có thể, chia ra chiến đấu, là một lựa chọn tốt hơn chăng?
Cứ như vậy, cách mà Văn Vũ đối đãi với ba hồn sủng vẫn như nhau, ba hồn sủng cứ luôn bị nhốt trong không gian linh hồn trống rỗng không có gì, cô đơn, buồn tẻ đều có, cho nên Văn Vũ luôn thả chúng ra bên ngoài để hít khí trời, cũng là để chắc chắn ba hồn sủng luôn luôn bị khóa lại bên cạnh.
Nhưng Văn Vũ đã hiểu sai một chuyện--- trên cái thế giới này, đã có rất ít sinh vật có thể đe dọa đến ba hồn sủng của cậu, càng không cần nói đến uy hiếp đe dọa cậu, nói một cách khác, ba hồn sủng của câu, không còn cần có yêu cầu cứng nhắc gì nữa,mà ba hồn sủng hiện tại, đã đủ để đối diện mọi thứ một mình rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT