Nhìn ra được sự do dự của Tiểu Tuyết, Thiên Thần nhẹ nhàng vuốt tóc cô, dịu dàng nói: “Anh phải đến bộ tổng tư lệnh một chuyến, chỉ có đánh lạc hướng cha và binh lính dưới trướng ông ấy mới có thể đảm bảo cho em thuận lợi thoát khỏi Yến Kinh.”
Một câu nói đơn giản lại khiến hai mắt của Tiểu Tuyết đỏ lên, cô nắm chặt hai tay của Thiên Thần gật nhẹ đầu, sau đó lập tức trở lại trạng thái lạnh lùng, vẫy tay với ba người Tần Thiên phía sau, bước ra ngoài cổng lớn.
Thiên Thần đứng ở cổng nhìn bóng lưng dần dần biến mất của Lâm Thiên Tuyết. Sau đó cơ thể tan ra như bong bóng, cuối cùng biến mất không dấu vết.
Ra khỏi cổng, Lâm Thiên Tuyết lập tức kéo mũ trùm đầu lên, che đi khuôn mặt ai nhìn cũng nhận ra, nhưng có tác dụng sao? Theo lẽ thường, nếu Lâm Hải Phong phái người theo dõi cô, cho dù cô ăn mặc như thế nào đều không thể thoát khỏi tầm mắt của Lâm Hải Phong. Hơn nữa ba người Tần Thiên phía sau cô đều sáng như bóng đèn.
Vì vậy, Lâm Thiên Tuyết căn bản không có ý định lặng lẽ thoát khỏi khu tập trung Yến Kinh. Muốn thoát khỏi đây chỉ có cách chiến đấu một cách quang minh chính đại mà đi ra. Điều mà cô quan tâm chỉ là phải chiến đấu như thế nào và khi nào bắt đầu thôi.
Đi nhanh dọc theo con phố yên tĩnh, chưa đến ba phút đã đến đầu đường lớn. Lâm Thiên Tuyết quan sát xung quanh, một lát liền nhìn thấy tiếp viện mà anh trai tốt của cô bố trí.
Đây cũng là cường giả cấp trình tự của quân đội. Lúc này anh ta dẫn theo một đội gần trăm người đang đợi ở đầu đường. Vừa nhìn thấy Lâm Thiên Tuyết, hai mắt cường giả cấp trình tự này liền phát sáng, nhanh chóng đến bên cạnh Lâm Thiên Tuyết, hành lễ kiểu quân đội với cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play