Trải qua cuộc thi xếp hạng trình tự, Đường Hạo Phi đã lấy được thành phố Thiên không vĩnh hằng, nhưng anh ta lại không quá để ý đến nó.
Một thành phố biết bay nhìn thì có vẻ rất đẹp, nhưng muốn quản lý được nó cần tiêu tốn rất nhiều năng lực và tinh lực. Cho dù Đường Hạo Phi có thể quản lý tốt thành phố Thiên không vĩnh hằng thì cũng có lợi ích gì đâu? Nó không thể bổ sung thêm tố chất thân thể, cũng không thể hỗ trợ đánh nhau (Bây giờ thì có thể, nhưng lúc ấy làm gì có ai nghĩ đến chuyện này chứ?)
Đối với võ phu mà nói, một thành phố cũng không quan trọng bằng việc tăng thực lực của bản thân! Điều này cũng đúng với Văn Vũ, nếu chủ nhân giao thành phố Thiên không vĩnh hằng cho Văn Vũ thì chắc chắn Văn Vũ cũng chỉ coi nơi này là một nơi nghỉ chân, thậm chí là một thứ đồ mang ra trao đổi với quân đội mà thôi...
Những thứ không có tác dụng nâng cao thực lực đối với Văn Vũ và Đường Hạo Phi mà nói đều là phế vật!
Thế nên lúc đó Đường Hạo Phi đã dứt khoát giao quyền quản lý của thành phố Thiên không vĩnh hằng cho Lâm Hải Phong, nhâ tiện đưa cả tất cả quyền hạn cho Lâm Hải Phong. Dù sao thì Đường Hạo Phi cũng không thể quản lý tốt thành phố Thiên không vĩnh hằng, giao cho Lâm Hải Phong chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Mà sự thực đúng là như vậy, Yến Kinh có tiếng tăm như hôm nay không thể thiếu công lao của thành phố Thiên không vĩnh hằng.
Nhưng lúc trước là lúc trước, hiện tại là hiện tại. Lúc trước Đường Hạo Phi và Lâm Hải Phong hợp tác với nhau vui vẻ hoàn thuận, hiện tại Đường Nhị chỉ hận không thể chặt đầu Lâm Hải Phong ném xuống đất!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT