“Ta bây giờ thế mà lại không thể quay về nhà được, thật chết tiệt. Chỉ là bị một con chó chết rượt đuổi mà đến ngay cả nhà mình đều không thể về. Ta- một người đã được trọng sinh trở lại, thực sự là làm mất thể diện của đội quân trọng sinh mà.”
Lúc đó Văn Vũ với khuôn mặt xanh mét và đầy độc ác, trông giống như một kẻ giết người đáng sợ. Thế nhưng trông anh ta có chút thống khổ thê thảm - trên người thì áo rách quần manh, cánh tay thì sưng phù lên thật cao, và vẫn còn nhiều vết máu mờ trong miệng.
Đây là phần cuối của cuộc chiến tay đôi đầu tiên giữa Văn Vũ và Độc nhãn ...
Ba người bọn họ giống như ở bên trên thời gian và không gian mà nhìn Văn Vũ nhàn nhạt tự lẩm bẩm nói, cho đến khi Văn Vũ phun ra ba chữ "Trọng sinh", ánh sáng trong mắt của người cao một mét hai trong mới chậm rãi tiêu tán.
"Quả thực là được trọng sinh trở lại à... Vậy vấn đề này là, ai đã cho Văn Vũ được trọng sinh trở lại? Chàng trai nhỏ nhắn dễ thương, cậu có biết hay không, bí mật là phải được chôn tận sâu trong đáy lòng. Có đôi khi, cậu tự mình lẩm bẩm nói chuyện với chính mình thì cũng sẽ bị mất mạng đấy nhé!"
Người cao một mét hai giễu cợt, giọng nói nặng nề và trầm thấp. Anh ta vươn hai tay ra, giống như xuyên qua bức màn ảo ảnh đã qua gần mười tám năm này, mà chậm rãi bóp cổ Văn Vũ.
"Vì vậy, đã được coi là hoàn thành nhiệm vụ rồi, có đúng không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play