"Không có gì cả, nhân tiện, bây giờ anh sẽ trở lại Trái đất đấy chứ?"
Văn Vũ do dự, sau đó nói: "Có thể trở về hay không trở về thì thật ra nó cũng đã không có ý nghĩa gì."
"Ừm vậy thì được, xin anh hãy giúp tôi ở đây, như tôi đã nói trước đây, anh cần phải làm cho tôi một việc, làm một ân huệ lớn!"
Văn Vũ chỉ là gật đầu, với chuyện này, Văn Vũ sẽ không quên.
Sau khi ra khỏi mật thất, Văn Vũ và Bạch đến đại điện mà Diệp Nam đang ở, đón chào họ là ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Nam. Chủ yếu là nhìn vào viên pha lê màu đen trên đầu Văn Vũ.
Tuy vẻ ngoài không có gì thay đổi, nhưng chỉ một viên pha lê mà đã phân biệt được chủng tộc. Hiện tại Văn Vũ chắc chắn chính là một ma chủng. Không, hoặc là hỗn chủng giữa ma chủng và loài người? Tạp chủng?
Một cách nói như tự giễu, lại thể hiện được nỗi khổ trong lòng Văn Vũ. Nếu không phải cần thiết, Văn Vũ thực sự không muốn đi bước này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT