Suy nghĩ của Văn Vũ càng lúc càng trôi đi, ý thức của cậu càng ngày càng mờ mịt, dần dần chìm vào giấc ngủ ngắn.
Lúc này tại thánh thành Silver Moon.
Đám người Văn Vũ rời khỏi, pháo đài của Nặc Đại rơi vào im lặng chết chóc.
Ngay cả đám ma vật vốn dĩ đông đúc, thế tấn công như thuỷ triều đã biến mất!
Suy cho cùng, nơi này chỉ là một ảo cảnh, là nơi thử nghiệm mà thôi.
Lúc người thử nghiệm đã đi xa, giả tưởng ở nơi này còn có ý nghĩa gì nữa?
Ánh trăng ngày càng dày đặc, trên bức tường thành cao gần 10 ngàn mét xuất hiện chút thay đổi.
Trước tiên là những tia sáng vô cớ xuất hiện phía trên bức tường thành. Tiếp theo, không gian như bị xé toạc, một bóng người mơ hồ hiện ra từ giữa không trung.
Vết máu khắp người không thể che giấu được dáng vẻ anh hùng vô song của người đàn ông này, dáng người cao gần 2m đang mặc một chiến giáp bạc tàn tạ!
Tóc bạch kim đầy đầu, loé lên một tia sáng yếu ớt, nhưng đáng tiếc là nó dính đầy máu nhớp nháp.
“Cuối cùng, thất bại rồi!”
Giống như thì thầm trong giấc mơ, chỉ vài từ đơn giản đã bộc lộ sự mù mờ, tuyệt vọng, thậm chí là giải thoát!
Khi giọng nói vừa dứt, cơ thể của người này hình như đổ sụp như trò chơi xếp gỗ, sau đó từ từ hoá thành khói bụi, tan biến vào không trung.
Trong không gian bị xé rách, ánh sáng đen vô tận không ngừng ăn mòn viền không gian.
Mãi tới khi một bàn tay to phủ đầy vảy vươn ra từ không gian.
Móng tay sắc bén giống như muốn siết chặt không gian trong tay, bàn tay to ra sức siết chặt, rồi dùng một cú đấm cho nổ tung!
Lúc này, không gian giống như đã không còn ý nghĩa nữa.
Dao động năng lượng kịch liệt xé toạc không gian, xé nát bức tường cao 10 ngàn mét, chia cắt thánh thành Silver Moon ra làm đôi!
Suy lực của một đấm, giống như một thảm họa tự nhiên giáng xuống!
Một cơn bão cát dữ dội bao trùm toàn bộ thánh thành Silver Moon.
Giữa cát vàng và năng lượng dao động trên bầu trời, một bóng người gầy gò đứng yên lặng trên mép trời, sỏi cát như viên đạn bắn trúng người, nhưng trực tiếp xuyên qua, chỉ để lại từng đợt sóng trên người.
Thậm chí chủ nhân của bàn tay to đó huỷ diệt mọi thứ đều không phát hiện chàng trai trẻ tóc bạc này!
“Phụ hoàng ……”
Mọi chuyện xảy ra trước mắt, giống như không liên quan gì đến chàng trai trẻ tóc bạc này. Người này chỉ đang lơ lửng trên không trung, ngơ ngác nhìn bóng người vừa mới biến mất.
Một lúc sau, chàng trai trẻ tóc bạc lắc đầu, cơ thể từ từ biến mất trong không trung.
“Xin lỗi phụ hoàng, trong số những viên pha lê được thừa kế, đây là những ghi chép! Con thậm chí không thể nhớ được dáng vẻ của người …….”
Cơn bão cát của thánh thành Silver Moon dần dần biến mất.
Vị trí ban đầu bức tường bên ngoài.
Hàng chục hình thù gớm ghiếc và đáng sợ vô cớ xuất hiện.
Một ma vật hình chó dùng sức phân biệt mùi dưới đất, vài chục ma vật lập tức tản ra, lao về phía đám người Văn Vũ.
Nhìn tốc độ thì đều là ma vật trên cấp 3!
Văn Vũ bị tiếng hú trầm thấp của Độc nhãn gọi thức.
“Có chuyện gì vậy?”
Văn Vũ nheo mắt, nhìn chức nghiệp giả đứng trước mặt của Độc nhãn.
“Văn Vũ lão đại, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi!”
Văn Vũ có chút ấn tượng với chức nghiệp giả này, tuy thực lực không nổi vật nhưng năng lực bảo vệ tính mạng rất mạnh. Trong trạn chiến trên bức tường lúc nãy, người này lập tức lao về phía sau của William, sau khi cuộc chiến kết thúc, trên người cũng không có nhiều vết thương.
“Văn Vũ lão đại, lúc nãy tôi có dự cảm không lành, hướng thánh thành Silver Moon có nguy hiểm cận kề chúng ta!”
“Anh có kỹ năng này nữa hả?”
Văn Vũ nheo mắt, lấy từ trong nhẫn không gian ra một chiếc đồng hồ.
Tính tới thời gian dựng trại chỉ trôi qua 3 tiếng đồng hồ!
Tên chức nghiệp giả này mồ hôi đầy đầu, thỉnh thoảng nhìn về phía thánh thành Silver Moon, anh ta sốt ruột nói.
“Văn Vũ lão đại, cảm giác nguy hiểm ngày càng mãnh liệt, chúng ta mau chóng đi thôi!”
‘Kỹ năng của anh là gì?”
Văn Vũ chau mày, không phải vì không tin người này, mà là nghỉ ngơi ngắn không đủ bù đắp tổn thất trong trận chiến ban ngày.
Nếu mọi người bàng hoàng chạy về phía trước, thì chi bằng nên nghỉ ngơi đầy đủ ở đây để được an toàn.
“Dự đoán nguy hiểm (cấp B, kỹ năng bị động): có thể cảm nhận được nguy hiểm đến từ đâu, cấp bậc nguy hiểm bao nhiêu, chỉ đạt hiệu quả trong các tình huống không phải chiến đấu! Mức độ nguy hiểm theo hướng của thánh thành Silver Moon là cao nhất!”
“Gọi mọi người, chúng ta …..”
Văn Vũ còn chưa nói hết, một tiếng gầm dữ dội vang lên từ phía thánh thành Silver Moon.
Từ đây có thể thấy rõ bức tường cao 10 ngàn mét của thánh thành Silver Moon đột ngột sụp đổ, đám bụi khổng lồ cuộn lên trời cao, còn tệ hơn cả đám mây hình nấm do đạn hạt nhân gây ra!
Ở vị trí doanh trại đã có thể cảm nhận được chấn động rõ ràng!
Lần này, không cần Văn Vũ nói mấy lời này, mọi người đều bò dậy, ngơ ngác nhìn về phía thánh thành Silver Moon bị huỷ diệt ở phía xa.
“Đi mau! Đi mau!”
Văn Vũ hét to, mọi chức nghiệp giả lập tức thu dọn vật phẩm chạy về phía đông.
Văn Vũ đưa vương phi Fina chạy đến trước.
“Thánh thành Silver Moon không còn nữa sao?”
Bây giờ Văn Vũ có vẻ không dám tin.
Chỉ có thể nói, cảnh tượng bức tường cao 10 ngàn mét sụp đổ trước mặt mọi người quả thật là khiến lòng người chấn động!
“Ừm.”
Vương phi Fina thầm đáp lại.
“Thật ra, bắt đầu từ hôm qua, kết cục của thánh thành Silver Moon đã được định rồi! Cường giả mạnh nhất trong tộc Silver Moon, trình tự số 1 sau khi chết trong cuộc chiến, tộc Silver Moon đã không còn chỗ để đấu tranh!”
“Bây giờ thánh thành Silver Moon đã bị tiêu diệt. Tiếp theo, sẽ có truy binh liên tục chặn chúng ta, vẫn hy vọng các vị có thể thực hiện sứ mệnh của mình,giữ lại ngọn lửa cuối cùng vì Thiểm Lam Tinh, cảm ơn mọi người!”