Cũng chính vì thế từ khi Camille có được kỹ năng này, mỗi lần vẽ cô ấy sẽ không tự chủ được mà sử dụng kỹ năng này, một là màu sắc của bức tranh được vẽ bằng kỹ năng sẽ tươi sáng và có thần hơn, hai là vẽ ra nhiều rồi để đấy cũng sẽ có chỗ tốt không phải sao?
Tuy nhiên sự phản hồi vừa rồi của kỹ năng khiến Camille ngạc nhiên, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông khoác áo choàng màu đen kia, cảm thấy hơi khó hiểu vì sao kỹ năng của mình lại sẽ có những phản ứng bất thường như vậy, tuy nhiên thắc mắc này đến nhanh mà biến mất cũng nhanh, Camille chỉ khẽ lắc đầu, cô ấy hoàn toàn không định đi tìm hiểu sâu về mối quan hệ nhân quả ở trong đó.
Vì vậy cô ấy lại một lần nữa nhấc bút mực lên, vẽ từng đường nét lên trên giấy.
Khi đầu cọ vừa mới chạm nhẹ vào tờ giấy vẽ, Camille bình tĩnh vẽ ra khuôn mặt của một người lên trên bức tranh, gương mặt và hình dáng của người này giống đến tám phần với người mặc áo choàng đen vừa rồi tới gần kia, sau khi vẽ xong khuôn mặt đó, sắc mặt Camille đột nhiên trở nên tái nhợt, cô ấy cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình như phải hứng chịu một đòn chí mạng. Máu trong người không ngừng cuồn cuộn dâng trào, thế nhưng trực tiếp trào ra khỏi đôi môi, “phụt” một tiếng, máu tươi nhuộm đỏ giấy vẽ.
“Cô Camille, cô không sao chứ?”
Quản gia nhạy bén bắt được điểm đáng nghi, ông ta bước tới thân thiết hỏi thăm, mãi một lúc sau Camille mới ngẩng đầu lên, cô ấy nhìn về phía khuôn mặt già nua của quản gia, rồi lại nhìn người đàn ông mặc áo choàng đen kín mít đang trốn sau lưng ông ta, suy nghĩ trong đầu không ngừng xoay chuyển, nhưng Camille chỉ lau khóe miệng, sau đó khẽ lắc đầu.
“Không sao, chỉ là gần đây cảm thấy cơ thể không thoải mái cho lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play