"Đường kính của hố khoảng 100 mét, nhìn thoáng qua thì tối đen như mực và không thể nhìn thấy được đáy. Chắc có người cố ý đào chứ không phải hình thành tự nhiên."
Độc Nhãn vừa đi lòng vòng ở xung quanh hố, vừa thông qua kết nối tinh thần báo cáo với Văn Vũ, mà Văn Vũ chỉ vừa dắt mèo đi dạo tại nhà ở trấn Phong Diệp, vừa suy nghĩ tin tức Độc Nhãn truyền về.
“Có phải…… đi xuống nhìn xem không?”
Trong khoảng thời gian này, Độc Nhãn bị quản có chút chặt, hiện tại nó một mình ra ngoài, thật sự muốn buông tha mình, nhưng Văn Vũ lại bình tĩnh từ chối ý tưởng của Độc Nhãn.
"Chờ một chút, sau khi Sơn Khôi chuyển đồ đến đây, tao xem xong ký ức của Camille rồi đưa ra quyết định."
Rừng cây nơi vừa xảy ra vụ án chắc là nơi Camille sinh sống mấy chục năm nay, với cái hố lớn như vậy, Văn Vũ không tin Camille sẽ không biết chuyện gì.
Độc Nhãn nghe vậy, nó lập tức bỏ đi tính tò mò, chỉ ngoan ngoãn nằm ở mép hố, chờ đợi chỉ thị tiếp theo của Văn Vũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play