Người nói chính là Thi Khôi vừa suy nghĩ về nhân sinh trong thời gian ngắn. Nhưng đối diện với Thi Khôi rõ ràng là đang rất tức giận, Vân Khôi chỉ biến thành một đám mây giông khổng lồ màu đen, liếc Mocha một cái, sau đó mới nhún vai bĩu môi.
“Đùa thôi mà, dù sao cũng đang rảnh…”
“Ngươi!”
Thi Khôi lập tức cạn lời, còn Vân Khôi cũng biết Thi Khôi mềm lòng. Lập tức biến trở lại thành luồng khí bay về cứ địa trạm tiền tiêu khu 7.
Lúc này Mocha mới cảm thấy nhẹ nhõm, nhìn Phương Bạch và Thi Khôi trước mặt, miệng nở một nụ cười gượng gạo.
“Tôi thực sự không đi cùng đường với bọn họ, mấy người tin không?”
Phương Bạch nghe xong chỉ thở dài…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play