"Khu tám thất thủ, là lệnh từ trên phát ra. Khu tám chỉ còn lại cánh cổng chiến trường chính làm điểm tựa. Sức chiến đấu chính là Chiến thần huyền vũ, Chú Tần Thiên, cùng nhóm kỵ sĩ hắc phong do tôi lãnh đạo. Những người còn lại là một số nhân viên hậu cần. "
"Đã một giờ trôi qua kể từ khi thất bại hoàn toàn thì hầu hết công việc sơ tán ở khu tám đã hoàn thành xong. Đội quân tinh nhuệ từng đóng ở khu tám đã bị người nhân bản tiêu diệt, còn lại phần lớn thì rút về khu bảy. Điều này cùng nghĩa với việc tôi đã được tự do, và đây cũng là lý do cơ bản khiến tôi có thể có mặt ở đây. "
Lâm Khuyết vừa đi vừa nói chuyện Độc Nhãn, dọc đường đi, da thịt của Độc Nhãn liên tục chảy ra, rỉ mủ, từng đợt đau đớn ập đến, thế nhưng bây giờ đây Độc Nhãn không cảm thấy hay ý thức được tình cảnh của chính bản thân mình. Độc Nhãn nghe lời nói của Lâm Khuyết, trong mắt của nó gợn đầy sóng gió.
Có thể chỉ mất hai giờ trong khi Độc Nhãn rời khỏi chiến trường chính, nhưng mà Độc Nhãn không ngờ khu tám lại có sự thay đổi lớn trong khoảng thời gian ngắn ngủi này như vậy.
"Nói cách khác, toàn bộ đã hết rồi?"
"Toàn bộ đã không còn gì rồi ... Hạm đội Hư Không, quân chủ lực, bọn họ đều đi rồi, tiêu sái mà đi vào chỗ chết, bây giờ ở trong hoàn cảnh này, bọn họ có ở lại cũng không có phát huy được tác dụng gì."
Nói đến đây, Lâm Khuyết suy nghĩ một chút, sau đó nhìn thương tích thảm thiết trên người của Độc Nhãn, vẫn là khẽ thở dài một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play