Bầu trời là màu xanh quen thuộc, là nắng ấm, gió ấm, từng đợt lúa mì lay động theo gió xa xa, mọi thứ đều khiến Văn Vũ cảm thấy trong lòng dậy sóng.
Vốn tưởng rằng mình không có tình cảm với nơi này, nhưng sự cô độc hơn năm nghìn năm khiến Văn Vũ hiểu rằng có lẽ cậu không mạnh mẽ như trong tưởng tượng ..
"Nơi này, sao rồi?"
Một lúc sau, Văn Vũ hỏi, nhưng Đường Hạo Phi chỉ gãi gãi đầu rồi cười nói.
"Mọi thứ đều ổn, ừm, tốt hơn nhiều so với tôi nghĩ ..."
"Là Franke ..."
"Được rồi, không cần phải nói với tôi nhiều như vậy đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play