Dưỡng Tâm Uyển nằm ở bên trong Phương trạch, vị trí địa lý hơi hẻo lánh, nhưng môi trường vẫn rất tốt.
Nhưng bây giờ làm gì còn ai có tâm trạng ngắm nhìn cảnh sắc nữa. Suốt dọc đường đi, Phương Ngọc Quỳnh luôn miệng thúc giục quản gia nhanh chóng dẫn đường, quản gia tất nhiên không dám chậm trễ. Chẳng mấy chốc, ba người đã đi tới trước cửa Dưỡng Tâm Uyển.
Quản gia đi đến đây thì dừng lại, dường như không muốn đi vào. Phương Ngọc Quỳnh cũng không bắt ép, cậu tự đẩy cửa bước tới.
Cảnh tượng lập tức đập thẳng vào mắt.
Lâm Thiên Tuyết mặc một bộ đồ màu trắng đang ngồi trên bàn ăn cơm. Thần thái, biểu cảm, trạng thái cơ thể không nhìn ra bất cứ khác lạ nào.
Cho đến khi Phương Ngọc Quỳnh lên tiếng.
“Mẹ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT