Cuồng Lưu thở dài, tiếp tục nói.
“Nhưng chúng tôi cũng cho bọn họ một con đường ra khác. Đó chính là tòng quân. Tòng quân không chỉ có thể có được quân lương, mà còn có thể có được quyền cư trú bên trong nội thành. Đáng tiếc là luôn có một số người bị tỉ lệ tử vong của quân đội dọa. Bọn họ không muốn đánh giặc, hoặc là không dám giết zombie và thú biến dị. Đó, chính là những người đó.”
Cuồng Lưu bĩu môi, chỉ ra bên ngoài.
Văn Vũ nhìn theo hướng Cuồng Lưu chỉ, nơi cách quốc lộ đại khái trăm mét, nơi đó đang có một đám người xếp hàng tranh đoạt một xoong cháo loãng lớn.
Vốn là không nhiều cháo lắm, hơn nữa canh suông nước trong, khiến Văn Vũ rất nghi ngờ có phải nhân viên công tác phụ trách trộm đi hơn phân nửa gạo hay không.
Nhưng mấy thứ này chính là nhu yếu phẩm duy trì sinh mệnh của đám dân chạy nạn đó.
Văn Vũ thậm chí nhìn thấy hai gã gầy trơ xương như trẻ con vung tay đánh nhau vì một bát cháo loãng!
Mà quân nhân đứng ở một bên chỉ nhìn rồi cười, thỉnh thoảng lại còn chỉ chỉ trỏ trỏ.
Lúc này, Cuồng Lưu tiếp tục nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT