Giang Ngự và Hạ Chi rất nhanh bị gọi lên đồn cảnh sát, trên người của Lý Sâm có dấu vân tay của họ, nên cảnh sát đưa ra nhận định bọn họ có liên quan đến vết thương của Lý Sâm.
Hai người bị còng tay đi vào phòng riêng để ghi chép sự việc.
Cảnh sát thấy Giang Ngự tức giận ngồi xuống nhưng không có vẻ hoảng sợ, trên khuôn mắt của thiếu niên tràn đầy bình tĩnh, có cảm giác như lớn hơn tuổi.
Ánh mắt như đuốc nhìn vào anh, cảnh sát hỏi vì sao anh lại đánh Lý Sâm, vì để bảo vệ danh dự cho Hạ Chi, Giang Ngự không nói ra sự thật, mà chỉ nói rằng anh và gã ta từng có xích mích
Trước khi vào, anh đã cùng Hạ Chi thống nhất lời khai với nhau, để cô tránh khỏi sự việc này, nhưng Hạ Chi không làm như vậy, cô thành thật khai báo tình huống, nói Giang Ngự vì muốn bảo vệ cô, có như vậy thì tính chất phạm tội của anh sẽ khác đi, cho dù bị kết án cũng có thể được giảm nhẹ đôi chút.
Cảnh sát từ căn phòng Hạ Chi đi vào phòng của Giang Ngự, truyền lại những lời Hạ Chi đã nói cho anh. Giang Ngự nghe xong, hai tay đập mạnh lên bàn, biết rằng những lời đã nói không thể rút lại, anh chỉ có thể cầu xin: “Các anh có thể đừng công khai chuyện này ra ngoài không.”
Anh hiểu rõ tầm quan trọng của sự trong sạch của một cô gái, cho dù Lý Sâm không thành công nhưng nếu truyền ra ngoài cũng sẽ ảnh hưởng đến cô, sự đồn đại rất mạnh mẽ, khi bị lan rộng sẽ biến chất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play