Trong phòng, ngoài trừ tiếng xì xầm bàn tán thì chỉ còn lại tiếng khóc của bà Lâm, không khí kiềm chế khiến lòng người nghẹt thở.
Không biết từ khi nào trời bắt đầu nổi giông, mây đen giăng kín trên đỉnh đầu, có loại cảm giác như sắp có cơn giông bão kéo đến.
Từ đầu đến cuối Giang Ngự đều rất trầm mặc, tựa như một người đứng ngoài cuộc.
Dáng người thẳng tắp, thần thái kiêu ngạo lại lạnh lùng, không vì người khác nói bừa mà bị ảnh hưởng nửa phần.
Bầu không khí vô hình ngưng đọng lại, Giang Ngự lẻ loi một thân một mình đứng đó, giống như một con sói cô độc.
Lâm Khả Đồng lén lút nhìn Giang lão gia, cô ta biết tất cả hy vọng đều đặt trên người ông, bắt gặp bộ dáng chậm chạp không chịu tỏ thái độ của ông Giang, cô ta liền vội vã không nhịn được lên tiếng: “Mẹ, thanh danh của con đã bị Giang Ngự phá hủy, mẹ nói xem sau này con nên làm cái gì đây?”
Cô ta thốt ra câu này là muốn để mẹ buộc bọn họ phụ trách, nhưng mẹ Lâm còn chưa kịp lên tiếng, liền nghe giọng nói lạnh lẽo của Giang Ngự vang lên: “Vậy cậu giải thích rõ một chút, sao lại xuất hiện trên giường tôi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT