Giang Ngự bị ốm, uống thuốc cũng không thấy đỡ, nguyên ngày hôm nay chỉ gục đầu xuống bàn, đến buổi huấn luyện lúc chiều cũng không đi.
Nhìn anh nằm một chỗ, giống như con dã thú tự mình liếm vết thương, trong lòng Hạ Chi vô cùng phức tạp.
Cô không thích xen vào chuyện người khác, nhưng lại không thể kìm lòng được trước anh, có lẽ vì anh giống cô, đều không nhận được tình yêu thương từ gia đình, nên cô cảm thấy gần gũi hơn vì cô có thể hiểu được cảm giác của anh.
“Giang Ngự…”
Hạ Chi thử gọi tên anh, nhẹ nhàng chọc ngón tay vào người anh.
“Đừng làm phiền tôi.”
Giang Ngự không kiên nhẫn trả lời, Hạ Chi sợ tới mức cả người run lên, không dám chạm vào người anh nữa.
Nhưng có ai biết rằng sau khi cáu gắt xong Giang Ngự hối hận bao nhiêu, anh cũng không muốn hung dữ với Hạ Chi nhưng lại không thể kiềm chế được tính tình của mình.
Hạ Chi yên lặng cất sách, trước lúc về còn nói một câu: “Hay là cậu đi truyền nước biển đi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play