Viễn Viễn không chịu khuất phục mà lại một lần nữa nhảy dựng lên.
Lúc ngón tay Trang Khê sắp đặt lên đỉnh đầu cậu ta, nhìn thấy nước trong bồn tắm ngày càng đỏ, lực trên tay liền thả lỏng ra.
Viễn Viễn bộc phát ra sức mạnh lớn nhất, chân sau nhảy ra khỏi bồn tắm, nhảy ra khỏi cửa, nhảy về phòng của mình.
Trang Khê hoàn toàn không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn Viễn Viễn biến mất.
Cậu vừa định tiếp tục tắm cho Trạch Trạch, Trạch Trạch xoay đầu đi, như không muốn cậu tắm cho, “Tôi có tay có chân.”
Điều này đúng thật. Cậu theo thói quen coi Trạch Trạch như người cần được chăm sóc cẩn thận, nhưng thực ra lúc làm rất nhiều việc, Trạch Trạch còn thuận tiện hơn cả Viễn Viễn.
Trang Khê còn chưa kịp thu tay về, Viễn Viễn ướt sũng đã quay lại. Cậu ta đứng ở cửa phòng tắm, “Không cần tắm cho cậu ta, cậu ta có tay có chân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT