Mãn Bảo nhìn thoáng qua tích phân của mình, lại nhìn lọ thuốc trong giỏ mua sắm một lần nữa, vẫn cắn tay nhấn mua.
Non nửa năm này, chỉ cần Mãn Bảo có tiền thì cách một thời gian sẽ mua thịt cho mẫu thân bồi bổ thân thể, lúc không có tiền cũng kiên trì chia sẻ trứng gà cho Tiền thị.
Phần lớn thời điểm Tiền thị sẽ không ăn, nhưng cũng có đôi khi không thoái thác được thì bà vẫn ăn.
Sau đó không chỉ có Tiền thị phát hiện thân thể của mình đang chuyển biến tốt hơn, chính Mãn Bảo cũng phát hiện, bé cảm thấy đã rất lâu mẫu thân nói được câu dài mà không thở hổn hển, còn có thể tức giận, sắc mặt cũng tốt hơn trước kia.
Khoa Khoa nói, đây là biểu hiện của huyết khí tốt lên, cho nên bé biết, tích phân tích cóp để mua thuốc cho mẹ rất quan trọng, nhưng thường ngày kiếm tiền để mua thịt cho mẹ ăn càng quan trọng hơn.
Trịnh chưởng quầy đã nói, thuốc bổ không bằng thực bổ, là thuốc thì sẽ có ba phần độc, mà tốt nhất là lúc uống thuốc thì ẩm thực cũng phải nâng cao, như vậy mới không phí tác dụng của thuốc.
Ngay cả đại phu khám bệnh cho đại tỷ cũng nói, tuy rằng trước kia đại tỷ cũng uống thuốc, nhưng nàng nghỉ ngơi không đủ, thức ăn không được cải thiện, ăn đói mặc rách, uống bao nhiêu thuốc thì cũng vô dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play