Lý trưởng đang định đi, vừa xoay người liền va vào ánh mắt của Mãn Bảo, bước chân không nhịn được khẽ khựng lại, dừng bước hỏi, “Đây là đứa con gái nhỏ kia của ông đấy à?”
Mãn Bảo ngẩng khuôn mặt nhỏ cười ngọt ngào với ông, lý trưởng cũng nở nụ cười theo bản năng.
Lão Chu thót tim, kéo Mãn Bảo qua đây, thấp giọng nói: “Mau chào ông lý trưởng đi.”
Mãn Bảo lảnh lót kêu lên: “Cháu chào ông lý trưởng ạ!”
Lý trưởng không nhịn được bật cười, nếp nhăn trên mặt díu hết vào nhau, ông duỗi bàn tay hơi nhăn nheo, xoa đầu nhỏ của bé nói: “Tốt, tốt lắm...”
Lý trưởng dẫn người rời đi, đi đến nhà tiếp theo lấy tiền, Mãn Bảo sờ đầu nhỏ của mình, ngẩng đầu hỏi cha bé, “Vì sao mọi người cứ thích sờ đầu con ạ?”
Tóc Mãn Bảo hơi xù, bởi vì trời lạnh, đã vài tháng bé chưa cắt tóc, lúc này tóc đã sắp che khuất lỗ tai, óng mượt, lão Chu nghe thấy thế cũng xoa đầu bé một cái, cười nói: “Bởi vì Mãn Bảo của chúng ta đáng yêu nha.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play