Mông nhỏ của Mãn Bảo chúi về phía trước, lập tức ngã xuống đất, nhưng bé vẫn không ngừng lại, trực tiếp nhào lên bắt tiếp, cá chạch lại trượt ra từ lòng bàn tay bé, bị Bạch Thiện Bảo đưa tay chụp được.
Cậu cũng không cầm lên, chỉ ấn giữ trên mặt đất cười ha ha.
Mãn Bảo dùng bàn tay lem luốc bùn xoa trán, nhanh chóng bò dậy bê thùng gỗ lại đây, bảo Bạch Thiện Bảo bắt cá chạch bỏ vào.
Hai đứa trẻ phí sức chín trâu hai hổ mới cho cá chạch vào được, chỉ là trên người bọn họ cũng bẩn vô cùng, còn bẩn hơn cả mấy người đang bắt cá chạch trong vũng bùn.
Nhưng bọn họ chẳng ý thức được điều này, đứng ở cạnh thùng nhìn cá chạch bên trong mà cười hề hề như đứa ngốc.
Mãn Bảo chảy nước miếng nói: “Thèm ăn quá.”
Bạch Thiện Bảo chưa từng ăn, lần trước cậu chỉ bắt chứ chưa ăn, thấy vẻ mặt thèm nhỏ dãi của bé, liền không kìm được hỏi, “Ngon lắm hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT