Tiền thị cười nói: “Theo tôi thấy, đứa bé này thông minh, còn đẹp trai sáng sủa, đó đã là phúc khí trời cho, đồng tử lăn giường chính là để cầu con, tương lai hai đứa lão tứ sinh con chỉ cần tốt được bằng một nửa tiểu công tử, thì tôi đến ngủ cũng có thể cười mà tỉnh.”
Lời này nói rất hay, không nói Trịnh thị, ngay cả Lưu thị cũng thấy cả người thư thái.
Trịnh thị nhìn về phía mẹ chồng, có ý động lòng.
Tuy rằng đồng tử lăn giường cần đứa trẻ xinh xắn, thông minh lanh lợi, nhưng căn cứ vào cơ sở cát tường, bình thường nếu không còn cha mẹ thì sẽ không được chọn.
Trịnh thị không biết cái này, nàng cảm thấy, tiểu cô nương Chu Mãn kia làm nữ đồng lăn giường là chuyện bình thường, dù sao theo nàng thấy, bé không chỉ trông đáng yêu, thông minh, còn là một đứa trẻ có phúc hiếm thấy.
Nghĩ mà xem, có mấy ai có thể có cha mẹ đều còn sống, có nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy, ngay đến cả cháu cũng có đầy đất như bé chứ?
So sánh với bé, thì con trai của nàng ở phương diện này có vẻ kém hơn nhiều, ít nhất lúc còn ở Lũng Châu, chưa từng có người nghĩ đến việc bảo con trai nàng đi làm đồng tử lăn giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT